Editor: Trầm Âm
Tô Uyên không nhúc nhích, hắn nhìn ánh mắt như đao kiếm của Minh Ca dừng ở trên người chính mình. Hai người tu vi có chênh lệch, ánh mắt này không thể hình thành thương tổn đối với hắn.
Minh Ca rốt cuộc cũng khẳng định, người này chắc chắn sẽ không cho nàng đi ra ngoài. Nàng mệt mỏi đặt mông xuống ngồi dưới đất, ánh mắt nhìn về phía đoàn ma oán chi khí đang quay cuồng lợi hại kia.
Mây đen trong không trung dần dần tan đi, tiếng sấm cũng dần thưa thớt, thanh âm ẩn ẩn từng trận, đã không còn uy lực đinh tai nhức óc như ban đầu.
Chỉ có Thiên Kiếm phái còn bị ma oán chi khí bao phủ.
"Hắn sẽ không có việc gì!" Ánh mắt của Tô Uyên dừng ở mặt dây chuyền hình bộ xương khô của Minh Ca. Mặc dù Minh Ca không cảm giác được, nhưng hắn lại có thể nhìn thấy, giờ phút này bộ xương khô đang tản mát ra ánh sáng bạch ngọc, nhấp nháy nhấp nháy, càng ngày càng sáng.
"Sự việc không liên quan đến sống chết của ngươi, đương nhiên ngươi có thể nói như vậy!" Minh Ca phản bác, "Trừ bỏ những lời này, ngươi còn có thể nói cái gì?"
"Ngươi hận vi sư?" Biểu tình của Tô Uyên hơi mê mang, bất quá loại biểu tình này cũng chỉ chợt lóe rồi biến mất.
Ngữ khí vô tội này của hắn giống như thực buồn bực, không biết vì sao Minh Ca hận hắn, hoặc là nói, nàng dựa vào cái gì để hận hắn.
Minh Ca tức giận đến bật cười, "Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-quyen-1/4001723/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.