Editor: Trầm Âm
Nhưng mà như thế cũng đã dọa tới Minh Ca rồi. Nhìn đến ánh mắt An Lãng như keo dính, dán vào bả vai nơi lõa thể của cô. Cô cũng rốt cuộc minh bạch, mục đích của An Lãng cuối cùng là cái gì.
“An Lãng, An Lãng, tôi đột nhiên cảm thấy nơi nào cũng không đau. Tôi đói bụng, muốn ăn một cái gì đó. Anh buông tôi ra có được không, ăn xong chúng ta lại tiếp tục.” Minh Ca thực thức thời, ở thời khắc này, dù cô lạnh lùng sắc bén cũng không đến nửa điểm tác dụng. Cho nên dù trong lòng giận dữ vô cùng, nhưng cũng vẻn vẹn là ở trong lòng, thanh âm phát ra của cô vẫn nhẹ nhàng tươi đẹp. Trên mặt tràn đầy ngây thơ, tươi cười sáng lạn. Thân thể này vốn dĩ lớn lên diễm lệ, Minh Ca cười như vậy, liền giống như hoa mẫu đơn nở rộ, là ai cũng đều sẽ bị nụ cười của Minh Ca hấp dẫn.
“Minh Ca, trước nay em đều không tươi cười như vậy đối với tôi.” An Lãng dừng lại, hắn nhìn chằm chằm nụ cười trên mặt Minh Ca, không chớp mắt, dường như muốn đem nụ cười này ghi tạt dưới đáy lòng.
“Vậy anh buông tôi ra có được không, tay tôi đau. Anh buông tôi ra, tôi sẽ tiếp tục cười với anh.” Minh Ca tỏ vẻ vô cùng đáng thương hướng về phía An Lãng chớp mắt.
Đôi khi nguy cơ xảy ra trước mặt, có một vài người sẽ bùng nổ một loại lực lương siêu việt, mà hiện nay Minh Ca bùng nổ, lại là một loại phong cách chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-quyen-1/4001685/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.