Editor: Trầm Âm
Minh Ca bình thản như cũ, “Nếu anh muốn thay em gái trút giận, tôi đều nguyện ý phụng bồi. Còn chuyện đến xin lỗi cô ta...ha, không có khả năng!”
Nghĩ về trình độ muội khống đã thâm nhập vào tận xương của hắn, Minh Ca biết hôm nay không thể đem người này đuổi ra ngoài. Thân phận hiện giờ của cô là nghệ sĩ, báo cảnh sát sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cô. Có người nghênh ngang xông vào nhà, mà bản thân lại không thể đem người này trừng trị theo pháp luật, Minh Ca thật sự tức muốn nín thở, cũng không còn tâm trạng uống sữa đậu nành. Nói xong lời này, cô khoan thai đứng dậy, cũng không hề để ý tới An Lãng, đứng dậy đi về phòng ngủ của chính mình. Cửa phòng ngủ cũng có thể khóa trái, đến lúc đó lại đem giường kéo tới chặn ở cửa, cũng không tin An Lãng còn có thể tiến vào phòng ngủ của cô để tìm ngược!
Vừa mới đi được vài bước, Minh Ca cảm thấy hai chân mềm nhũn, trước mắt mờ mịt, giống như đang ở trong một căn phòng đang lắc lư.
Minh Ca kịp thời đỡ lấy vách tường bên cạnh, hất hất đầu. Không chỉ có tay chân dần dần nhũn ra vô lực, thân thể cũng bắt đầu lâng lâng giống như bị lông chim cọ qua, vừa ngứa vừa mềm mại đến phát run.
Minh Ca quay đầu, con ngươi màu đen càng trở nên thâm trầm, “Anh hạ thuốc tôi!”
Là một câu nói khẳng định, không có phẫn nộ, cũng không có kinh ngạc.
Không đợi An Lãng trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-quyen-1/4001680/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.