Ăn xong bữa sáng, Cố Thiển Vũ tại phòng đi lại một chút, khi tiêu xong thức ăn cô sẽ lên giường nằm. 
Thẩm Tích Tích không an phận tìm cửa ra vào có thể chạy. 
Căn phòng cửa sổ đều hàn kín, ngay cả cửa sổ toilet cũng có lưới phòng hộ, không có công cụ chuyên nghiệp cô không có khả năng phá lưới phòng hộ. 
Thẩm Tích Tích vẻ mặt thất vọng từ toilet đi ra, trông thấy Cố Thiển Vũ bình tĩnh đắc ý nằm trên giường, lặp tức sắc mặt không tốt lắm. 
"Cô không nghĩ tới muốn trốn ra ngoài? Hiện tại khẳng định Tịch Duyên rất sốt ruột tìm chúng ta, cô như thế nào không vì người khác suy nghĩ, ở tình cảnh này chúng ta nên buông ân oán thương lượng tìm cách trốn ra ngoài, chứ không phải ngồi ăn rồi chờ chết." 
Thẩm Tích Tích nhìn Cố Thiển Vũ, vẻ mặt bi thống: "Cô thật ích kỷ." 
Cố Thiển Vũ nằm trên giường đang nghĩ làm thế nào để chính mình có thể sống sót, không làm bia đỡ đạn cho Thẩm Tích Tích trong lúc bắn nhau, đã bị người đá ngã mắng một trận. 
Cố Thiển Vũ cười lạnh: "Ngu xuẩn thì ít nói chuyện, tránh khỏi đằng sau trứng bị người đá bể." 
"Cái gì đằng sau trứng?" Mặc dù biết câu kia của Cố Thiển Vũ không phải ý gì tốt, nhưng Thẩm Tích Tích vẫn không chịu nổi lòng hiếu kỳ mà hỏi. 
"Ý tứ chính là mắng cô ngu ngốc, mặt sau tự nhiên đi theo cái trứng." Cố Thiển Vũ mặt không biểu tình cười lạnh nói. 
Thẩm Tích Tích mặt đỏ tía tai tức giận: "Cô...... Cô quá thô tục, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-muon-phan-cong/177571/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.