"Nếu như cô không có việc gì, có thể giúp ta thu thập một chút đồ vật của Tiểu Quả Nhi chứ?" Nhiễm Tình đối với Cố Thiển Vũ nói, bà coi Cố Thiển Vũ là người hầu biệt thự này.
"Không có vấn đề." Cố Thiển Vũ nhẹ gật đầu.
Cô hiện tại là cầu còn không được để cho người ta đem Triển Quả Nhi vội vàng đóng gói mang đi, mỗi lần trông thấy Triển Quả Nhi cùng Triển Phi Dương dính nhau, cô đã cảm thấy cay con mắt.
Cố Thiển Vũ vừa dứt lời, Triển Phi Dương liền hấp tấp chạy đến cứu tràng.
Nhiễm Tình trước khi đến cùng hắn gọi điện thoại nói muốn dẫn đi Triển Quả Nhi, Triển Phi Dương tất nhiên sẽ không để cho Triển Quả Nhi rời đi biệt thự, cúp điện thoại xong hắn vội vàng trở về.
Thấy Triển Phi Dương trở về, Triển Quả Nhi con mắt lập tức liền phát sáng lên, cô bận bịu hướng Triển Phi Dương chạy tới.
"Tiểu thúc thúc, mẹ cháu muốn đem cháu mang về." Triển Quả Nhi con mắt bốc hơi ra một tầng hơi nước, nhìn sở sở động lòng người, không biết còn tưởng rằng cô đại ủy khuất gì.
Triển Phi Dương cúi đầu trấn an giống như hôn tóc Triển Quả Nhi một cái, thanh âm của hắn nhu hòa không tưởng nổi: "Không có việc gì, chỉ cần có tiểu thúc thúc ở đây, ai cũng không thể mang cháu đi."
Thảo!
Trông thấy cái này màn, Cố Thiển Vũ tròng mắt kém chút trừng ra ngoài.
Coi như Nhiễm Tình không phải Triển Quả Nhi thân mẹ ruột, bà ta cũng tận tâm tận lực nuôi Triển Quả Nhi nhiều năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-muon-phan-cong/1588292/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.