Cố Thiển Vũ cảm giác cổ của mình sắp bị Tịch Duyên chặt đứt, cô liều mạng cào Tịch Duyên: "Bỏ...... ra."
Tịch lão gia tử từ trong lúc khiếp sợ hoàn hồn, ông thấp giọng gầm thét: "Tịch Duyên hỗn đản cậu làm cái gì? Buông Đường Đường ra!"
Tịch Duyên phảng phất không nghe thấy Tịch lão tướng quân, vẫn như cũ siết chặt Cố Thiển Vũ, hắn cắn răng từng chữ mở miệng nói ra: "Hôm nay tôi bóp chết cô nữ nhân không biết xấu hổ này."
Thấy Tịch Duyên làm thật, Tịch lão tướng quân gấp, ông vội vàng để phó quan kéo Tịch Duyên ra.
"Đều cút ngay cho tôi, tôi muốn chơi chết nữ nhân này, tôi nhìn xem ai dám ngăn cản tôi." Tịch Duyên giận không kềm được, hắn đáy mắt hoàn toàn lạnh lẽo.
Trông thấy hắn dạng này, Thẩm Tích Tích đều có chút sợ, cô ta sợ hãi kêu một tiếng: "Tịch Duyên."
Thẩm Tích Tích thanh âm để Tịch Duyên khôi phục một tia tỉnh táo, hắn quay đầu đi xem Thẩm Tích Tích, thấy đối phương lại lo lắng lại sợ hãi nhìn xem, hắn vội vàng thu hồi tất cả lệ khí.
Giống như cảm thấy Cố Thiển Vũ bẩn, Tịch Duyên hất ra Cố Thiển Vũ, hắn đến gần Thẩm Tích Tích cực kì yêu thương vuốt vuốt đầu của cô ta trấn an.
"Tôi không sao." Tịch Duyên ngữ khí bình ổn không ít.
"Thế nhưng là, anh vừa rồi...... thật là dọa người a..." Thẩm Tích Tích rụt cổ một cái, giống như là e ngại Tịch Duyên.
Nhìn Thẩm Tích Tích có chút sợ chính mình, Tịch Duyên ngữ khí càng ôn nhu: "Anh sẽ không đối em như thế, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-muon-phan-cong/1588235/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.