Thịnh Noãn đột nhiên mỉm cười: "Đúng vậy, không sai."Thịnh Miên nghẹn ngào, xung quanh không có người nào khác, cô ta cũng không có đủ kiên nhẫn nữa, cô ta nhìn Thịnh Noãn, vẻ mặt lạnh lùng nghiến răng: "Cố Lan Phong cũng vậy, lần thử vai này cũng vậy, Thịnh Noãn, cô ghen tị với tôi nhiều đến mức nào, mới muốn tranh giành tất cả mọi thứ với tôi?"
Thịnh Noãn tấm tắc: "Sợ rồi, sợ rồi, chị sợ rồi phải không?"
Sắc mặt Thịnh Miên lập tức trở nên khó coi hơn.
Thịnh Noãn huýt sáo, trong miệng ngâm nga một bài hát, đi qua Thịnh Miên để lên lầu, nhưng thời điểm cô đi ngang qua, Thịnh Miên đột nhiên bước tới trước mặt cô, sau đó lại đột nhiên lùi lại, kêu lên một tiếng: "Noãn Noãn, đừng mà.."
Ngay giây sau, Thịnh Miên từ bậc thềm đâm sầm vào bồn hoa phía sau cô, bồn hoa đều là đất đen xốp, cô ta cố gắng ngồi dậy, cả người xụi lơ.
Thịnh Noãn sửng sốt một lúc, sau đó liền vui vẻ.
Lại là thủ đoạn này, đây là thủ đoạn của cô gái may mắn sao?
Nhưng nó thật sự hữu dụng... chỉ là khuôn mặt kia quá gây cười và khó coi.
Lúc này, chuông vào học vang lên... các học sinh đang xem quay phim đã trở về từ sân trường... sau đó, các học sinh đi phía trước đã nhìn thấy Thịnh Noãn đứng trên bậc thềm và Thịnh Miên nằm ở bồn hoa, người đang lộn xộn, quầng mắt đỏ ửng..
"Noãn Noãn, em, em sao có thể làm như vậy?"
Thịnh Noãn đã biết rằng hệ thống giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phan-dien-qua-sung-qua-me-nguoi/3460395/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.