Thịnh Noãn đưa Diệp Nam Vỹ đến bệnh viện, làm thủ tục, thanh toán viện phí, xác nhận rằng Diệp Nam Vỹ không sao, sau đó rời bệnh viện về nhà.
Hôm qua cô không thấy mẹ của nguyên chủ là Thịnh Linh San, Thịnh Linh San hôm nay đã trở về sau một chuyến công tác.
Thịnh Noãn và mẹ cô Thịnh Linh San sống trong căn hộ tập thể kiểu cũ, ngôi nhà này là nơi ông bà ngoại của Thịnh Noãn đã sống trước đây, cũng là ngôi nhà mẹ cô sống khi còn nhỏ.
Trước khi ông bà ngoại của Thịnh Noãn qua đời, ba dãy nhà và hai dãy phòng lớn để lại cho chú của Thịnh Noãn là Thịnh Minh Anh, còn ngôi nhà cũ này được để lại cho mẹ cô là Thịnh Linh San.
Thịnh Linh San đã sống ở đây từ khi trở về Trung Quốc, và sau khi trở về Trung Quốc, Thịnh Noãn cũng sống ở ngôi nhà cũ này với mẹ.
Nguyên chủ thật ra không thích ngôi nhà cũ này, cô cảm thấy nó quá dột nát, nhưng vì sống cùng mẹ nên cô đành phải nhẫn nhịn.
Thịnh Noãn về đến nhà, trên bàn đã bày sẵn ba món ăn và một món canh, vừa thấy cô vào cửa, Thịnh Linh San đã cởi tạp dề và tiến đến hôn cô.
Thịnh Noãn cảm thấy khó chịu trong giây lát.
Mẹ ruột của cô chết vì khó sinh, ba cô từ nhỏ đã tập trung vào kinh doanh để kiếm tiền.... Mẹ kế của cô là một ả trà xanh lời nói ngọt ngào nhưng lòng dạ rắn rết, cô chưa bao giờ gần gũi với bất cứ ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phan-dien-qua-sung-qua-me-nguoi/3460386/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.