Edit: Ư Ư
Có lẽ... Đây chỉ là ảo giác của nàng thôi.
Bạch Tửu im lặng một lát rồi rắc thêm chút thức ăn, những con cá trắm đen khác còn chưa động đậy thì con cá chép màu đỏ kia đã bá đạo ăn hết sạch sẽ, lại thấy bộ dáng không dám tiến lên của chúng nó làm nàng cảm thấy được vài phần chua xót là thế nào.?
Bạch Tửu dịch sang bên trái một bước với vẻ mặt vi diệu, nàng cố ý rắc thức ăn về phía mấy con cá trắm đen kia, ngoài dự đoán cũng trong dự đoán của nàng, cho dù đồ ăn rơi xuống trước mặt thì chúng nó cũng không dám ăn mà bơi ra phía khác, giống như dân chúng nhường đường cho hoàng đế vậy, còn cá chép đỏ lập tức bơi tới ăn sạch sẽ.
Sau đó nó lại phun bong bóng với Bạch Tửu giống như đang nói nàng không biết nhìn sắc mặt của cá, sao không rải thức ăn ở trước mặt nó? Làm nó phải bơi qua bơi lại.
Bạch Tửu nhướng mày, nàng không muốn thừa nhận có một ngày mình sẽ bị một con cá trách móc. Nàng thả nốt số thức ăn trong tay xuống nước, cá chép đỏ đong đưa đuôi cá, có thể nhìn ra nó đang vui vẻ, nhưng ngay khi nó đang vui vẻ ăn thì lại có một bàn tay bắt lấy nó kéo lên.
Nó giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay này nhưng lực lượng của một con cá sao có thể so sánh với người cơ chứ.
Bạch Tửu một tay chống cằm nghiêng đầu nhìn cá chép đang giãy giụa, cười tủm tỉm nói: "Nhìn kỹ thì vảy cá của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/750069/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.