Edit: Ư Ư
Bạch Tửu ôm chặt eo anh đáng thương nói: "Anh nỡ nhìn em đói chết hả?"
"Em sẽ không đói chết." Anh nói: "Trên mặt đất còn có rất nhiều đất, em sẽ không đói chết được."
Cô cọ cọ mặt vào lưng anh, giọng nói lại mềm mại hơn một chút, "Em cũng không muốn nói dối, đều là do anh lúc trước dẫn em đi gặp cha mẹ anh, lúc đấy em còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, đến bây giờ vẫn không dám nhìn thấy họ."
Cô vừa nhìn thấy cha mẹ Hứa là lại cảm thấy tội lỗi vì mình đã lừa đi con trai của họ
Hứa Khâm cũng biết cô đang rối rắm vấn đề này, anh xoay người ôm cô vào trong lòng, "Nếu tôi nói trước với em thì em sẽ chẳng bao giờ dám đi gặp cha mẹ tôi."
Bạch Tửu nghĩ nếu đổi lại vị trí, con trai của cô học cấp ba mà lại tìm một người bạn gái lớn tuổi thì chắc chắn cô sẽ dùng gậy đánh uyên ương, đây cũng là cách làm của người bình thường, vậy nên cô mới cảm thấy tội lỗi và không dám gặp bọn họ.
Cô rũ mắt dựa vào ngực anh không nói gì.
Anh vuốt tóc cô, đôi mắt hờ hững lúc này lại dịu dàng như một hồ nước mùa thu, nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, cha mẹ anh cảm thấy không ổn nhưng bọn họ biết, anh đã quyết định thì sẽ không thay đổi."
Đặt câu nói con nhà nghèo sớm hiểu chuyện trên người Hứa Khâm cũng rất thích hợp, anh hiểu chuyện sớm, từ lúc nhỏ đã biết không thể dựa vào cha mẹ mà phải tranh thủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/750054/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.