Edit: Ư Ư
Giang Lâm Uyên thu liễm ý cười, "Tiện Ngư lại đối xử với muội như vậy."
"Là ta không tốt..." Bạch Tửu thần sắc lộ ra u buồn, trong thanh âm mang theo khổ sở, chỉ sợ lập tức sẽ khóc.
"Đây là Tiện Ngư sai, sao lại có thể trách mupoij? Tiện Ngư cưới một vị thê tử tốt như muội, rồi lại không đối tử tốt với muội, đúng là đang trong phúc không biết phúc." Đôi mắt Giang Lâm Uyên lộ ra sự bất đắc dĩ, tầm mắt y dừng trên người Bạch Tửu, nhưng thấy sắc mặt nàng tái nhợt, hình như tràn đầy khổ sở nhưng không thể nói ra, chỉ có thể để trong lòng, y than nhẹ một tiếng, "Nếu như thế, như vậy bữa cơm hai ngày sau càng phải ăn, đệ muội yên tâm, cho dù Tiện Ngư không muốn, ta cũng sẽ trói lại, làm nó không thể không quan tâm muội như vậy."
"Thiếu tướng quân..."
"Đệ muội, chớ có nhiều lời." Giang Lâm Uyên thành khẩn lại xin lỗi nói: "Đây là Tiện Ngư không đúng, trong lòng muội oán nó hẳn là, người của Giang gia cũng không phải là người không nói lý, nhưng hai người trước sau là phu thê, cho nên cần tìm cách cải thiện quan hệ của hai người, là chuyện một người huynh trưởng như ta nên làm."
Bạch Tửu nói: "Nhưng nhị thiếu gia..."
"Tiện Ngư như thế nào không quan trọng, muội là thiên kim phủ thái sai, đã gả vào Giang gia, vậy Giang gia phải có trách nhiệm chăm sóc muội thay phủ thái sư." Khóe môi Giang Lâm Uyên hơi cong, nụ cười làm người ta như đang ngâm trong gió xuân, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/749975/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.