Edit: Ư Ư 
"Cháu không tưởng tượng ra." 
"Không sao cả, một ngày nào đó cháu sẽ hiểu." Bác sĩ vuốt đỉnh đầu cậu, "Cho dù không nhìn thấy màu sắc, cháu cũng có thể làm những việc mà người bình thường có thể làm." 
Cậu bé cái hiểu cái không. 
Qua hồi lâu, mẹ cậu bé quay lại, dẫn cậu rời khỏi bệnh viện, ngồi xe về nhà, trên đường trở về rất im lặng, cho dù tới nhà cũng như vậy, mẹ cậu tự nhốt mình vào trong phòng, thậm chí quên chuẩn bị bữa tối cho cậu. 
Bà là người mẹ đơn thân, khi còn trẻ chưa kết hôn đã có thai, lại bởi vì phản nghịch, không quan tâm tới sự phản đối của cha mẹ sinh đứa bé này, còn cha của đứa bé, sau khi để lại tiền nuôi con thì bay ra nước ngoài, cắt đứt liên hệ, bây giờ bà đang phát triển sự nghiệp, có rất nhiều người đều bội phục bà, hâm mộ tài hoa của bà, nhưng cũng có không ít người đang mỉa mai bà, một người mẹ đơn thân cũng bị rất nhiều người nói ra nói vào, căn bệnh trầm cảm nhanh chóng làm bà bị suy nhược thần kinh. 
Một ngày đêm khuya, cậu bị mẹ nhẹ giọng đánh thức, "Mẹ dẫn con ra ngoài chơi, được không?" 
Cậu nhìn mẹ mình lần đầu tiên nở nụ cười từ sau khi trở về từ bệnh viện, giống như đã biết được, cậu mặc quần áo, đi theo bà ra ngoài. 
Ban đêm lạnh lẽo, bà mua một ly trà sữa ấm áp để vào trong tay cậu, bà cười nói: "Đừng bị cảm." 
Trước kia, bà chưa bao giờ mua đồ ngọt cho cậu, bởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/749958/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.