Bạch Tửu ý thức được sự ngu ngốc của mình. 
Mà Kỳ Phụng không thấy cô trả lời, anh tiến lên phía trước một bước, mang theo khí thế hiếm khi xuất hiện nói, "Em đã nói, nếu tôi tìm thấy em trong một tiếng, sẽ cho một đáp án khẳng đỉnh với câu hỏi của tôi." 
Đó là bởi vì cô không đoán được anh vừa mở miệng là hỏi sổ hộ khẩu với chứng minh thư. 
Bạch Tửu lần đầu chột dạ trước mặt người đàn ông này, cô ngẩng đầu nhìn anh, cũng lấy khí thế chất vấn nói: "Tôi cảm thấy, anh hẳn là phải giải thích trước, vì sao anh biết được tôi ở đâu." 
"Di động của em." 
"Cái gì?" 
Ánh mắt anh hơi mơ hồ, "Tôi định vị." 
Bạch Tửu nhướng mày, sự thật chứng minh, người đàn ông này ở phương diện nào đó quá mạnh mẽ, cô biết, nếu anh muốn, cô sẽ không còn sự riêng tư gì trước mặt anh. 
Kỳ Phụng lại vội vàng giải thích, "Tôi không làm chuyện xấu." 
"Ồ." Cô trả lời có lệ, nhìn không ra có tức giận hay không. 
Nói chung, một người làm chuyện chột dạ với người khác, khẳng định sẽ không thể truy hỏi đối phương điều gì nữa, nhưng Kỳ Phụng lại không phải loại người này, anh lại tiến lên một bước, một đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô, "Em còn chưa trả lời vấn đề của tôi." 
Vấn đề làm Bạch Tửu cảm thấy đau đầu lại vòng lại. 
Bạch Tửu ho khan một tiếng, "Cái kia... Anh biết đấy, ngay cả khi tôi đồng ý, đưa đồ cho anh, nhưng vấn đề của anh không bao gồm tôi cũng phải đi, ở nơi đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/749931/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.