Tằng Thiến thấy người ta mặc kệ, lại hừ một tiếng, ngồi trên một ghế trống, chuyên viên trang điểm vội vàng đi tới trang điểm cho cô ta.
Bởi vì lần này thử kính, Bạch Tửu đột nhiên chen vào, cho nên cô là người cuối cùng, Tằng Thiến đứng trước cô, khi Tằng Thiến đi ra ngoài, người đại diện đi tới vội vàng hỏi: “Thế nào?”
“Cảm giác cũng được.” Tằng Thiến mặc một bộ váy trắng, khi cười rộ thật sự rất đẹp nhưng khi nhìn thấy Bạch Tửu, lại thu lại nụ cười.
Bạch Tửu không hổ được xưng là bình hoa Bạch Tửu, ai cũng có thể công kích kỹ thuật diễn của cô, nhưng chuyện duy nhất ai cũng không thể phủ nhận, đó là cô rất xinh đẹp, đặc biệt là khi mặc quần áo cổ trang.
Lông mày như núi xa, đôi mắt như làn nước mùa thu, tóc dài đến eo, vài sợi tóc đen rơi trước ngực, làm làn da của cô càng thêm trẵng nõn, giống như từ trong tranh bước ra, một khi có cơn gió thổi đến, cô sẽ bay đi theo làn gió.
Bạch Tửu người này, đáng yêu cũng được, thanh thuần cũng được, đến bây giờ, cô giống như nữ thần thanh lãnh cao nhã cũng được.
Chị Lan như tìm thấy cảm xúc đầu tiên của mình khi nhìn thấy Bạch Tửu, khi đó lấy ánh mắt chuyên nghiệp nhìn Bạch Tửu, cảm thấy Bạch Tửu có tiềm năng, chỉ là sau đó kỹ thuật diễn của Bạch Tửu thật sự kém, ngoại trừ theo đuổi Văn Bỉnh, chuyện khác đều không để tâm, chị Lan cũng hoài nghi ánh mắt của mình, nhưng mà hiện tại xem ra, nếu Bạch Tửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-xung-nu-than-quoc-dan-soai-tac-thien/749901/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.