"Tang Thanh, ngươi thật sự cho rằng ngày đó Sergi đâm ngươi một nhát... là để cứu ngươi sao?"
"Ngươi thật sự cho rằng cô ta phong ấn ký ức của ngươi, không còn mục đích gì khác?"
"Cơ thể của ngươi bất tử, vậy sau khi ngươi chết, cô ta làm gì với nó rồi?"
"..."
Tang Thanh đứng trong một không gian tối đen lắng nghe những lời nói ấy vang vọng khắp bốn phía, lặp đi lặp lại đến vô tận, cúi đầu nhìn thấy tay mình đã gần như trong suốt, nhưng hắn lại có vẻ không để ý, tiếp tục bước đi trong bóng tối, đi mãi, đi mãi, đột nhiên hắn khựng lại, ánh mắt phức tạp nhìn vào bóng hình nhỏ bé đang ôm đầu ngồi sụp xuống ở phía trước. Đứa bé này giống như cũng nghe được những lời nói từ bốn phía kia, đang ôm đầu quằn quại trong đau đớn. Tang Thanh đi tới ngồi xuống trước mặt nó, nghe thấy nó khẽ lầm bầm.
"Không... Không muốn..."
"Tối quá..."
"Sergi... Đừng bỏ lại ta một mình..."
"Đừng bỏ ta..."
"..."
Loading...
Hắn sững sờ, đây... Là hắn mà...
"Cô ta xuất hiện ở nơi ngàn vạn năm qua không ai có thể vào."
"Cô ta tiếp cận ngươi có mục đích gì?"
"Cô ta muốn làm gì..."
Giọng nói vẫn không ngừng lặp đi lặp lại...
"A!!!" Tư Hạo ôm đầu ngồi bật dậy khỏi giường, Di Giai bên cạnh cũng bị giật mình tỉnh giấc, cô vươn tay bật đèn, quan tâm nhìn sang cậu:"Gặp ác mộng à?"
Ánh mắt Tư Hạo trống rỗng, hồi lâu sau mới như khôi phục lại thần trí, cậu nhìn hai bàn tay mình, không phải trong suốt nữa, lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-vuong-tro-lai/956764/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.