Phương Tôn sửng sốt:"Tại sao?" 
Di Giai lườm hắn:"Nghe đã thấy mùi nguy hiểm." 
Anh ta bật cười, ngả người ra sau:"Ai da... 2 cha con cậu thật giống nhau." 
Lập Thành uống một ngụm trà:"Đừng nói bậy. Tôi là người hướng dẫn của cô ấy." 
"Phụt! khụ..." Phương Tôn không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu mình thất thố, hôm nay quả là một ngày đầy những bất ngờ:"Tôi tưởng cậu không muốn bị gò bó?" 
"Bất đắc dĩ." Nhớ lại cảnh cô treo trên người anh gọi ba ba, anh lại nhức đầu. Không hiểu lúc đó sao anh lại nhẫn nại không giết cô nữa. 
"Anh thì biết cái gì, tôi và Lập Thành tình như thủ túc thân hơn người nhà."* 
Loading... 
*trong câu: Huynh đệ như thủ túc - phu thê như y phục 
"Nói lung tung." Lập thành chụm tay lại gõ lên đầu cô. 
Phương Tôn nhìn hai người cãi vã, nheo mắt mỉm cười, anh ta nói với Lập Thành:"Người nhà cậu thật có mắt thẩm mĩ, sao cậu lại cứng ngắc như vậy nhỉ?" 
Trên người Di Giai mặc bộ đồ đầy tiên khí bồng bềnh, thi thoảng lại có người bàn bên liếc qua đây, còn Lập Thành luôn là quần áo nghiêm túc chỉnh tề, trông vô cùng cấm dục, khiến người ta chỉ nhìn mà không dám lại gần. 
Lập Thành mặt không biểu cảm đánh giá Di Giai, bình thản nói:"Là áo giáp." 
Cô còn tưởng anh chuẩn bị ghét bỏ mình, không ngờ anh lại biết được bộ y phục này là thứ gì, có chút ngạc nhiên. 
Anh cầm con dao nhỏ trên đĩa ăn, lại cầm tay áo dài của cô đặt lên bàn, dùng sức đâm xuống. Không ngờ tay áo vốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-vuong-tro-lai/956656/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.