Ma Thần nghe vậy nhếch môi:"Đem vào đây."
Cẩn thận cầm tấm thẻ đen xì bóng loáng kỳ lạ kia, hắn hạ lệnh ban thưởng cho kẻ tìm được.
Tang Thanh ngắm nghía thật kỹ, hắn chưa từng thấy thứ nào tương tự như vậy, một loại ngọc sao? Không giống lắm, hắn hơi dùng ma lực tác động lên tấm thẻ, nó im lìm không có phản ứng. Hắn vui vẻ:"Chắc đúng là bảo vật của Tiểu Di rồi, mấy chục năm mới tìm thấy, chắc hắn mừng lắm."
Hắn không biết tại sao Di Giai nhất định tìm thứ này mấy chuc năm không bỏ, biết nó rất quan trọng, hắn lập tức đi tìm cô.
Đẩy cửa phòng, hắn thản nhiên bước vào, Di Giai ngồi trên giường nhăn mày với hắn:"Tang Thanh! Ta nói ngươi bao nhiêu đừng có tùy tiện vào phòng nữ nhân ta, ngươi nghe không vào sao?" Nàng thật sự mệt mỏi. Hắn không hề coi nàng là nữ nhân.
Tang Thanh mỉm cười thần bí, mắt đầy tà khí cong cong:"Ngươi sắp phải quỳ xuống cảm tạ ta rồi Tiểu Di." Nói xong hắn đưa thẻ đen ra huơ huơ
Di Giai vốn đang tức giận bỗng sững sờ. Cô không nhớ nổi đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng tìm thấy.
Ma Thần không nhìn thấy dáng vẻ vui sướng sùng bái nhìn hắn của cô, hắn hơi nhíu mày, thu lại:"Ngươi không cần nữa thì thôi vậy."
Loading...
Hắn chưa dứt lời thì bị Di Giai chồm tới giật đi mất, vì lực quá mạnh nên cả hai ngã xuống đất, hắn hít một hơi rên khẽ:"Ngươi lại tăng cân à?"
Cô vỗ vỗ mặt hắn:"Ngươi giỏi lắm." Ma Thần đắc ý, sau lưng như mọc cái đuôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-vuong-tro-lai/956596/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.