Kế hoạch ban đầu của Lê Viện là tới thành phố C, sau đó tìm tra nam La Ngọc Thần và tra nữ Nguyễn Thu tính sổ, nhưng mà không ngờ tới…
“Hiểu Vũ…” La Ngọc Thần kích động chạy đến. “Thật tốt quá, em còn sống. Em có biết gần đây anh lo lắng cho em bao nhiêu không?”
Lê Viện rút tay về, mỉm cười: “Đúng vậy! Tôi còn sống.”
“Cô Tịch…” Nguyễn Thu mặc váy trắng bước tới, ôn nhu nhìn Lê Viện. “Trong khoảng thời gian này thầy La vẫn luôn tìm cô.”
Trong mắt La Ngọc Thần hiện lên thần sắc xấu hổ.
Có tìm ‘ Tịch Hiểu Vũ ’ hay không, trong lòng bọn họ biết rõ ràng. Hiện tại làm trò trước mặt ‘ Tịch Hiểu Vũ ’, trong lòng hắn có chút áy náy.
Dù sao cũng là bạn gái quen biết mấy năm, kết giao từ thời đại học, nói không có tình cảm là không có khả năng. Chỉ là sau một thời gian dài, cảm giác càng ngày càng mờ nhạt, khuôn mặt xinh đẹp nhìn lâu cũng sẽ chán. Mà ở trường đại học lại không thiếu nữ học sinh trẻ tuổi xinh đẹp. Cho nên…
Nhưng mà, hôm nay ‘ Tịch Hiểu Vũ ’ giống như có gì đó khác lạ.
Trong ấn tượng ‘ Tịch Hiểu Vũ ’ luôn mềm mỏng, thoạt nhìn điềm đạm nho nhã. Lúc đầu còn cảm thấy tìm được một người bạn gái dịu dàng như vậy thật hạnh phúc, nhưng sau một thời gian dài, liền cảm thấy giống như cá chết, một chút thú vị cũng không có.
Mà Nguyễn Thu thì khác. Diện mạo thanh tú ngoan ngoãn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191588/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.