Chương trước
Chương sau
Thời điểm Lê Viện gặp lại Tô Trạch Phong, là vào một bữa tiệc.

Trước buổi đấu giá còn khá yên bình, không xảy ra bất kỳ bão tố. Hai người cùng chụp chung, cũng coi như là cố gắng hết sức. Rồi sau đó tổ chức yến hội.

Người đi cùng Lê Viện là Hạ Mân. Hạ Mân và Tô Trạch Phong vốn chính là đối thủ một mất một còn. Fans hai người luôn nhao nhao chọc khóe nhau. Hiện tại lại liên quan đến chuyện tình cảm, vậy càng thêm nhìn nhau không thuận mắt. Nhưng những phóng viên kia như sợ thiên hạ không loạn, hỏi hai người mấy câu hỏi khó, làm cho bầu không khí càng trở nên gay gắt.

“Phó tiểu thư, cô đã từng hợp tác với hai vị ảnh đế. Nếu cho cô lựa chọn, ai sẽ phù hợp với yêu cầu chọn bạn trai của cô hơn?”

Lê Viện nhìn thoáng qua Hạ Mân bên cạnh.

Hạ Mân trước sau vẫn duy trì dáng vẻ mỉm cười. Nhưng chỉ có cô biết, bàn tay đặt trong tay hắn đang bị véo đau đớn.

“Hai vị đều là nam thần quốc dân, tùy chọn một người đều làm phụ lòng mọi người. Đừng nói đùa. Nào đến lượt tôi chọn?”

Bên cạnh Tô Trạch Phong lạnh lạnh nói: “Nếu cô nhất định phải lựa chọn?”

Ban đầu các phóng viên nghe Lê Viện nói kiểu cách Thái Cực*, còn tưởng hôm nay không thu được tin nóng gì. Thế nhưng Tô Trạch Phong đột nhiên nói lời tủi hờn, đèn flash lại một trận vang lên.

“Nếu cứ bắt tôi phải chọn… Đương nhiên là chọn cả hai.” Lê Viện trêu đùa chớp chớp mắt. “Trẻ con mới cần đưa ra lựa chọn, người trưởng thành thì không.”



Hạ Mân cùng với Tô Trạch Phong đều nhìn qua.

Phóng viên nhận ra được bầu không khí giữa ba người không thích hợp, liên tục chụp biểu cảm trên khuôn mặt bọn họ.

Người đại diện của ba người đứng cách đó không xa. Chu Xảo Huệ cầm ly rượu vang, nói với hai người bên cạnh: “Các anh đoán kết quả ra sao?”

Người đại diện của Tô Trạch Phong lắc đầu: “Khó nói. Vị kia nhà tôi chính là khẩu thị tâm phi. Với tính tình anh ta, không đạt mục đích nhất định sẽ không từ bỏ.”

Gần đây Tô Trạch Phong sắp xếp lịch trình dày đặc. Với địa vị của hắn, hoàn toàn không cần phải vất vả như vậy. Nói trắng ra còn không phải vì buồn phiền trong lòng, muốn lấy công việc để bản thân bận rộn. Nhưng đến cuối cùng mới phát hiện càng như vậy càng khó quên. Với tính cách của hắn, sớm muộn gì cũng sẽ ngóc đầu trở lại. Đến lúc đó hươu về tay ai còn chưa biết.

“Vị kia nhà anh không đạt mục đích không từ bỏ, vừa hay vị này nhà tôi cũng vậy. Đến lúc đó đợi xem bọn họ vương đấu vương.” Đường Thịnh nâng ly rượu về phía đối thủ.

“Được thôi! Muốn đánh cược không?”

“Tùy anh.”

Chu Xảo Huệ nhìn hai người đàn ông ấu trĩ, bưng ly rượu tránh ra.

Phỏng vấn chuẩn bị kết thúc. Ba người đều là lão già đời, mấy chiêu xảo quyệt không là gì đối với bọn họ. Phóng viên cho dù có muốn gây khó dễ, cũng không gây ra lực sát thương cho bọn họ.



Hạ Mân vươn tay về phía Lê Viện: “Có thể mời người phụ nữ xinh đẹp này nhảy một bài không?”

“Là vinh hạnh của tôi.” Lê Viện đặt tay vào lòng bàn tay hắn.

Tô Trạch Phong nhìn hai người ôm nhau giữa sân khấu. Phục vụ đẩy xe rượu ngang qua, hắn tiện tay cầm một ly.

“Tô ảnh đế, có thể mời anh nhảy một bài không?” Đột nhiên xuất hiện một cô gái đỏ mặt trước mặt. Cô gái ăn mặc lễ phục quý phái, dễ đoán chính là thiên kim nhà tài phiệt.

Cô là fan của Tô Trạch Phong. Thời điểm nhìn thấy hắn, cô liền đi không nổi, lúc này mới lấy hết can đảm tiến đến mời. Khi bật ra lời nói, đã chuẩn bị tốt tâm lý bị từ chối.

Tô Trạch Phong theo bản năng quả thật muốn từ chối. Nhưng khi nhìn thấy hai người giữa sàn nhảy, hắn nhíu mày nói: “Có thể.”

Fans nữ hoàn toàn ngây dại.

“A?” Cô không nghe lầm chứ?

Vì sao kinh hỉ tới nhanh không kịp phòng ngừa như vậy?

“Chờ một lát.” Tô Trạch Phong lấy ra một đôi bao tay màu trắng từ trong túi tây trang mang vào, sau đó vươn tay về phía cô gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.