“Có bị thương không?”
Trần Nhất Huyên kiểm tra thân thể của Tô Nhu.
Tô Nhu nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có. Nhưng mà…”
Nàng bắt lấy tay hắn, nhíu mày nói: “Chàng bị đập trúng.”
Trên tay Trần Nhất Huyên có một vết bầm, hẳn là bị kệ sách va phải.
“Không có gì. Chỉ cần nàng không sao là được.” Trần Nhất Huyên sờ trâm hoa trên đầu nàng.
“Vì sao lại tốt với ta như vậy?” Trong mắt Tô Nhu có cảm động, cũng có rối rắm.
Trần Nhất Huyên kinh ngạc: “Nàng là thê tử của ta, ta không đối tốt với nàng, thì tốt với ai chứ?”
“Nếu ta không phải thê tử của chàng, chàng sẽ không đối tốt với ta sao?” Tô Nhu truy hỏi.
Cặp mắt rực rỡ vẫn luôn nhìn hắn, như muốn từ trong ánh mắt hắn nhìn ra cái gì đó.
Trần Nhất Huyên cảm thấy có chút khó hiểu. Nàng là thê tử của hắn, đương nhiên sẽ không có ‘nếu’. Chẳng lẽ còn có thể thay đổi được hay sao?
Tô Nhu không chờ Trần Nhất Huyên trả lời, trong mắt có chút thất vọng. Nàng cụp mắt: “Ta đi tìm thuốc cho chàng.”
Nàng xoay người định rời đi, Trần Nhất Huyên đột nhiên cảm thấy khẩn trương. Hắn giữ chặt nàng, kéo nàng trở về, ôm chặt eo nàng.
Đôi môi ấm áp hôn lên. Một khắc đó, hai người đều run rẩy một lúc.
Tuy đã thành thân lâu như vậy, nhưng hai người vẫn luôn không sống chung phòng. Tiếp xúc thân mật như vậy cũng là lần đầu tiên. Cho nên, đây là nụ hôn đầu tiên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191479/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.