Lam Y Thành nhìn tiểu khu mới trước mặt, ngay lập tức có cảm giác không ổn.
"Ông chủ mới của em đúng là hào phóng, lại có thể cho em sống ở chỗ này."
Lê Viện cởi đai an toàn, lạnh nhạt nhìn thoáng qua người bên cạnh, nhẹ nhàng nói: "So với người nào đó, quả thật rất hào phóng."
"Ý của em là anh keo kiệt à?" Lam Y Thành nhíu mày.
"Em không có chỉ mặt nói tên, là anh tự nhận đấy!" Lê Viện chuẩn bị xuống xe, vừa mới đẩy cửa xe, đã bị Lam Y Thành túm trở về.
Lam Y Thành đè tới, cắn một miếng lên môi đỏ của cô.
"A! Đau." Lê Viện hô một tiếng.
Lam Y Thành vừa lòng nhìn môi đỏ hơi sưng lên của cô, lúc này mới buông cô ra.
"Anh tuổi chó đúng không!"
"Sai, anh thuộc sói. Nếu em không xuống xe thì anh sẽ lái về đây." Lam Y Thành đầy ẩn ý nói.
Lê Viện cười nhạo nhìn thoáng qua nơi nào đó của hắn. Từ lúc ra khỏi cửa đến giờ còn không tiêu tan, thật không biết trong đầu người đàn ông này nghĩ gì.
"Thật sự không cho anh lên lầu sao?" Lam Y Thành hạ cửa kính xe xuống, có chút không vui.
Lê Viện xua tay: "Để hôm khác đi! Vừa chuyển nhà, bên trong bừa bộn lắm! Hôm nay chỉ dọn dẹp thôi đã mất thời gian muốn chết rồi."
"Dọn giường với đồ dùng cần thiết trước, ngày mai anh sẽ tìm người đến dọn cho em." Lam Y Thành nói.
"Không cần! Ngày mai em không phải quay phim,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191459/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.