"Có nắm chắc phần thắng không?" Chu Xảo Huệ nhìn động tác của cô, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng. Cô ấy không tự tin như Lê Viện được.
Giới giải trí ngoài coi trọng diễn xuất ra, còn phải dựa vào quen biết và nguồn tài nguyên. Hiện tại Lê Viện chỉ còn lại diễn xuất, hai thứ kia quả thật đều là con số âm.
"Mặc kệ có hay không, thì chúng ta cũng đã hết cách rồi. Cứ chờ thôi!" Lê Viện ngược lại vô cùng thoải mái. "Có tay có chân, chị với em còn lo chết đói được sao?"
"Ừ vậy đi! Tạm thời chỉ có thể nghĩ như vậy. Xem ra tâm trạng em không tệ." Chu Xảo Huệ bất đắc dĩ cười khổ. "Về thôi!"
Sau khi Lê Viện và Chu Xảo Huệ đi rồi, một bóng người bước ra từ trong góc khuất bên cạnh, thân ảnh kia ngoại trừ Hạ Mân còn có thể là ai?
Hắn bóp điếu thuốc trong tay, nhìn bóng dáng Lê Viện đang khuất dần bằng ánh mắt phức tạp.
Ngày hôm sau, Lê Viện nhận được thông báo của đoàn phim.
Bên cạnh là Chu Xảo Huệ ngồi im thin thít nghe từ đầu đến cuối, cho đến khi đối phương cúp máy vẫn không dám tin đó là sự thật.
"Lỗ tai chị không có vấn đề gì chứ? Em thật sự nhận được vai diễn này?"
Lê Viện nhướng mày: "Chị không tin tưởng năng lực của em?"
"Đương nhiên là tin, nhưng chị không tin giới showbiz này. Mặc kệ thế nào, cơ hội của em đã tới rồi. Em nhất định phải nắm cho chắc!"
"Vâng." Lê Viện mỉm cười. "Để chúc mừng, chúng ta đi ăn lẩu đi?"
"Ăn cái gì mà ăn? Em phải giữ dáng một chút, từ giờ trở đi chỉ có thể ăn bắp cải luộc." Chu Xảo Huệ trừng mắt nhìn cô.
Lê Viện thở dài: "..."
Đinh! Đinh! Âm thanh báo tin nhắn từ WeChat vang lên.
Lê Viện cầm điện thoại. Nhìn nick của mình được thêm vào trong một nhóm chat, có tên là: Tổ công tác Mặc Thành.
"Xin chúc mừng nam chính của chúng ta Hạ Mân, nữ chính Đường Ngọc Địch. Nữ phụ thứ hai Phó Lâm Lâm, nam phụ thứ hai Kiều Kiều. Nam phụ thứ..."
Người gửi tin nhắn là biên kịch.
Lê Viện thấy nam chính và nữ chính đều không lên tiếng, đương nhiên cô cũng không phản hồi lại. Dù sao có hay không cũng không ai để ý.
Đang chuẩn bị thả điện thoại trong tay xuống, bỗng nhìn thấy một tin nhắn được gửi đến từ người lạ. Cô click mở, là tin nhắn của Hạ Mân.
Cô nghĩ chắc là vì công việc. Hạ Mân này vốn có tiếng là tên yêu việc như yêu vợ. Vì thế cô liền nhấn vào chấp nhận tin nhắn.
-- Hạ ảnh đế có gì muốn chỉ giáo sao?
Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại một lúc lâu, cái tin nhắn vừa gửi đi như đá chìm đấy biển.
Lê Viện khịt mũi một tiếng, ném điện thoại sang bên cạnh.
Weibo vốn dĩ là do Chu Xảo Huệ quản lý. Trước đây 'Phó Lâm Lâm' có tới mấy vạn fans hâm mộ, nhưng hiện tại những người hâm mộ đó một là đã sớm kết hôn từ bỏ cuộc chơi, không còn theo đuổi sự náo nhiệt của tuổi trẻ nữa. Hai là bỏ đi, quay sang thần tượng nữ minh tinh hoặc nam minh tinh trẻ tuổi khác. Tin nhắn cuối cùng từ Weibo là về việc thông báo ly hôn.
Hôm nay tổ công tác《Mặc Thành》 tuyên bố danh sách diễn viên, vì thế Weibo vốn sóng yên biển lặng từ lâu của cô bỗng sôi nổi hẳn lên.
-- Có nhầm hay không? Tuy nữ phụ Tần Yên Chi là vai phản diện hắc hóa, nhưng cũng là một nhân vật quan trọng trong phim. Sao lại để cho cô ta diễn chứ?
-- Tiểu Manh Manh nhà ta trẻ trung xinh đẹp hơn ả gấp trăm gấp nghìn gấp vạn lần, quan trọng nhất là còn cực kì ngây thơ đơn thuần. Bỗng nhiên để mụ phù thủy cướp mất vai diễn của Tiểu Manh Manh là thế nào?
Bên dưới là vô số bình luận chửi rủa và chửi bới khác. Hầu như đều là fans của những minh tinh mới nổi. Vậy mà không có đến một người ủng hộ bênh vực Phó Lâm Lâm được mang tiếng là ảnh hậu. Có thể thấy được nguyên chủ thất bại thê thảm đến cỡ nào.
Lê Viện nhìn chính mình trong gương. Nguyên chủ cũng coi như biết cách chăm sóc nhan sắc và vóc dáng, cho nên tình trạng của bản thân bây giờ cũng không tệ lắm. Có điều để so sánh với các minh tinh mới nổi hiện nay vẫn kém hơn một chút.
"Hệ thống, ta có tích phân đúng không? Đổi cho ta một viên đan sắc đẹp đi."
"Một viên đan sắc đẹp có giá một ngàn tích phân, ký chủ xác định muốn đổi?"
"Xác định." Đối với diễn viên mà nói, nhan sắc là vũ khí vô cùng quan trọng. Lúc này còn chưa xác định, thì khi nào mới xác định?
Hiện tại cô không có danh tiếng, vậy chỉ có dùng giá trị nhan sắc hòa nhau một ván.
Trong lòng bàn tay bỗng xuất hiện một viên đan dược màu hồng phấn, sau khi nuốt vào, lập tức cảm giác được dòng nhiệt ấm áp chảy xuống.
Có mùi gì thum thủm xuất hiện! Thối quá!
Một mùi thối không thể nào thối hơn tỏa ra từ trên người cô.
Lê Viện chịu không nổi, nhanh chóng chạy vào phòng tắm kì cọ rửa sạch mùi trên cơ thể.
Nhưng thứ đồ kia càng kì lại càng ra nhiều hơn, mùi khăm khắm bao trùm toàn bộ phòng tắm. Lê Viện chưa bao giờ chứng kiến một cảnh tượng vi diệu đến vậy.
Cho đến khi nước trên người trôi hết hiện ra dung mạo mới, Lê Viện mới dừng tay lại.
Sau khi cô ra khỏi phòng tắm, Chu Xảo Huệ trừng mắt nhìn như muốn rớt ra.
"Đại tiểu thư của tôi ơi, em vừa đi Hàn Quốc về sao?"
Sao mà chỉ vừa mới đi tắm mấy phút, cô gái trước mặt này lại như ve sầu lột xác thế?
Lê Viện nhìn làn da trên người, quả thật non mịn hơn rất nhiều. Nhưng mà ngũ quan cũng không biến hóa gì nhiều, dù sao viên đan dược này cũng không thể biến heo nái thành cô tiên được, mà từ từ thay đổi từ bên trong. Sau này cô cũng sẽ phát hiện cơ thể này không chỉ càng ngày càng đẹp, dáng người càng ngày càng thướt tha. Mà ngoài ra, mùi thơm của cơ thể vẫn luôn tồn tại.
"Bình thường em hay trang điểm, nên chị chưa thấy em để mặt mộc bao giờ đúng không?"
"Ừ nhỉ! Chị thấy sau này em không cần trang điểm nữa đâu. Để mặt mộc đẹp hơn nhiều."
Lê Viện nở nụ cười, tiếp tục xem thuộc tính cơ thể. Trong đầu lập tức hiện lên danh sách dài dằng dặc những danh khí đặc thù, đều phục vụ cho chuyện giường chiếu. Cô không nhịn được phỉ nhổ trong lòng.
Được rồi! Dù sao đây cũng là một cái hệ thống vừa không có tiết tháo vừa không biết xấu hổ, cho nên cô cũng không cần phí sức trông cậy vào nó có thể trong sáng lên một chút.
"Chị Chu, giúp em chụp một tấm ảnh up lên Weibo đi." Lê Viện cầm lấy điện thoại, click mở giao diện trò chơi. "Không dùng hiệu ứng cũng được."
"Gương mặt này của em mà còn cần dùng hiệu ứng nữa sao? Hiệu ứng đứng trước nhan sắc của em còn phải làm nền nữa là." Chu Xảo Huệ vừa mở camera vừa nhận xét. "Em xác định muốn chị chụp dáng vẻ em đang chơi game hả? Nhưng em đang mặc quần áo ở nhà mà."
"Cái em muốn chính là cảm giác giản dị lại tươi mát. Năm đó fans của chúng ta là ai chứ? Đa số là đàn ông đúng không? Đối phó với đàn ông, thanh danh gì đó đều không quan trọng, gương mặt mới là trọng tâm."
Chu Xảo Huệ không cho là đúng. Coi như là mặt mũi quan trọng, nhưng hiện tại tiểu hoa đán nhiều như thế, các fan nam còn thiếu nữ minh tinh để ngắm chắc?
Ảnh chụp rất nhanh được đăng lên.
Sau đó Lê Viện tiếp tục chơi game, Chu Xảo Huệ đi dọn dẹp phòng. Ai cũng không rảnh quan tâm đến tình hình trên Weibo.
Lê Viện tính toán thực hiện kế hoạch lâu dài, không nghĩ tới mới thực hiện bước đầu tiên đã thu hút được fan nam. Nhưng mà trên thực tế, từ trước đến nay trên bảng tin Weibo đa số là những người khoe khoang giàu có, đột nhiên hôm nay xuất hiện một tấm ảnh đơn giản ở nhà, nhân vật chính là cô gái có mái tóc dài đen nhánh, khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ, mặc váy ngủ hơi rộng, lỏng lẻo bên ngoài cơ thể, chỉ để lộ hai cánh tay thon dài, nhưng cũng đủ khiến người xem có cảm giác mạch máu bùng nổ. Cô gái đang chơi game, không nhìn vào ống kính, chỉ chụp một bên khuôn mặt. Thế nhưng góc nghiêng này lại có lực sát thương 100% xịt máu mũi.
—— Đây là Phó Lâm Lâm sao? Ta không nhìn nhầm chứ? Lầu dưới, nói cho ta biết, không phải ta đang nằm mơ đi.
—— Lầu trên, chú không nằm mơ đâu. Không ngờ ảnh hậu của quá khứ lại càng ngày càng đẹp như vậy. Đây là qua thẩm mỹ hả? Cho dù là thẩm mỹ thật, vẫn rất xinh đẹp a a!
—— Từ góc độ chuyên môn nghề nghiệp ta bật mí cho các thí chủ biết, bức ảnh này không qua photoshop đâu, không có thẩm mỹ, tuyệt đối là từ ảnh gốc. Ta cứng cmnr!
—— Đề nghị lầu trên nên đi khám lại mắt? Lăn ra ngoài giải quyết với tay phải đi. Bây giờ làm gì có minh tinh nào không photoshop? Không photoshop còn dám đăng ảnh lên sao?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]