"Sao rồi?" Chu Xảo Huệ lại gần hỏi.
Lê Viện làm thủ thế 'ok'.
"Còn phải về đợi thông báo."
"Có nắm chắc phần thắng không?" Chu Xảo Huệ nhìn động tác của cô, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng. Cô ấy không tự tin như Lê Viện được.
Giới giải trí ngoài coi trọng diễn xuất ra, còn phải dựa vào quen biết và nguồn tài nguyên. Hiện tại Lê Viện chỉ còn lại diễn xuất, hai thứ kia quả thật đều là con số âm.
"Mặc kệ có hay không, thì chúng ta cũng đã hết cách rồi. Cứ chờ thôi!" Lê Viện ngược lại vô cùng thoải mái. "Có tay có chân, chị với em còn lo chết đói được sao?"
"Ừ vậy đi! Tạm thời chỉ có thể nghĩ như vậy. Xem ra tâm trạng em không tệ." Chu Xảo Huệ bất đắc dĩ cười khổ. "Về thôi!"
Sau khi Lê Viện và Chu Xảo Huệ đi rồi, một bóng người bước ra từ trong góc khuất bên cạnh, thân ảnh kia ngoại trừ Hạ Mân còn có thể là ai?
Hắn bóp điếu thuốc trong tay, nhìn bóng dáng Lê Viện đang khuất dần bằng ánh mắt phức tạp.
Ngày hôm sau, Lê Viện nhận được thông báo của đoàn phim.
Bên cạnh là Chu Xảo Huệ ngồi im thin thít nghe từ đầu đến cuối, cho đến khi đối phương cúp máy vẫn không dám tin đó là sự thật.
"Lỗ tai chị không có vấn đề gì chứ? Em thật sự nhận được vai diễn này?"
Lê Viện nhướng mày: "Chị không tin tưởng năng lực của em?"
"Đương nhiên là tin, nhưng chị không tin giới showbiz này. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191430/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.