Lê Viện và Đường Ngọc Kiều ở trong phòng tám dóc đủ thứ chuyện, từ chủ đề trong kinh có cửa hàng nào bán quần áo đẹp, cho đến cửa hàng nào bán trang sức độc đáo. Nói chán chê, lại bàn đến phong cảnh nơi nào tốt, câu lạc bộ đối thơ thú vị.
Lê Viện nhìn sắc trời bên ngoài, đứng dậy nói: "Thời gian cũng không còn sớm, ta phải về phòng rồi."
"Ngày mai đại tỷ có đến đây chơi không? Hôm nay chỉ nói mỗi chuyện phiếm thôi mà thời gian trôi qua nhanh thật. Còn bình thường một ngày dài cứ như một năm vậy. Muội nói điều này chỉ sợ tỷ chê cười, gả vào đây lâu như vậy, hôm nay là ngày muội cảm thấy vui nhất. Hẳn là đại tỷ cũng nghe nói chuyện nội viện của muội gần đây. Thật ra trong lòng muội cũng chẳng có tâm tình gì."
Lê Viện cười cười: "Được! Vậy ngày mai ta lại tới chơi với muội."
"Muội sẽ pha sẵn nước trà, chuẩn bị điểm tâm đầy đủ chờ đại tỷ." Đường Ngọc Kiều nở nụ cười. "Để muội tiễn tỷ ra ngoài cửa."
"Không cần đâu." Lê Viện lãnh đạm cười: "Cũng không xa lắm, không cần muội phiền toái như vậy. Thời gian đã muộn rồi, chắc nhị gia sẽ sớm về thôi, muội để dành sức mà hầu hạ đệ ấy!"
"Chàng ấy cần gì muội hầu hạ chứ? Chưa kể đến cái người thiếp thất kia còn hầu hạ tốt hơn muội." Đường Ngọc Kiều nói xong, chua xót cười cười. "Nhìn lại mình, đúng là thất thố."
Lê Viện bước ra khỏi sân viện, đúng lúc chạm mặt với Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/2191415/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.