Trần Dịch Sâm nắm lấy tay Lê Viện, bước đi từ ngoài vào.
Đường Ngọc Kiều đứng đấy nhìn bóng dáng hai người, quay sang nói chuyện cùng Trần Dịch Bác: “Bác lang, đại ca có phải nổi giận hay không?”
Trần Dịch Bác cười ôn nhu với Đường Ngọc Kiều: “Đồ ngốc, chẳng lẽ bởi vì hắn nổi giận nàng liền phải gả cho hắn sao? Nàng hiện tại chính là người của ta rồi.”
Nghe vậy Đường Ngọc Kiều cả gương mặt liền ửng hồng xấu hổ: “Bác lang, chàng nói bậy cái gì đó? Ta đương nhiên là người của chàng rồi. Đời này đều là người của chàng.”
_______ Đường phân cách đến cắt ngang đôi tra nam tiện nữ a~_______
Khi Trần Dịch Sâm cùng Lê Viện đi vào đại môn, tầm mắt mọi người liền dừng lại trên người bọn họ.
Toàn bộ những ánh mắt ấy đều tràn đầy khí lạnh cùng ác ý. Tựa như bọn họ đều khoác lên mình bộ da rắn, muốn dùng nọc độc bên trong cơ thể giết chết hai người họ.
Trần Dịch Bác cùng Đường Ngọc Kiều cũng đi theo vào trong. Những ánh mắt đó lập tức thay đổi, tựa như đông qua xuân đến, băng tuyết giá lạnh đều bị hòa tan, chỉ còn ý xuân ấm áp.
“Nếu đều tới đông đủ rồi, chúng ta liền giải quyết sự tình kiệu hoa đưa nhầm phòng tối qua đi.” Tĩnh An hầu nhìn về phía hai tân nương. “Các con có nghĩ ra biện pháp gì không?”
Đường Ngọc Kiều cùng Lê Viện là tân nương tử, loại chuyện này không tới phiên các nàng mở miệng. Tĩnh An hầu hỏi như vậy, không phải là muốn nghe ý kiến các nàng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/175914/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.