“Ngươi không phải đã biết sao?” Lê Viện ngẩng đầu, quật cường mà nhìn hắn. “Ta còn cái gì để nói?”
Trần Dịch Sâm buông nàng ra, nhíu mày.
“Vì cái gì đêm qua không nói?”
“Ta…” Lê Viện nắm chặt khăn tay, sắc mặt ửng đỏ. “Nghĩ đây là mơ.”
“Hửm?” Trần Dịch Sâm nhướng mày.
“Ta… Ta cho rằng đây là một giấc mộng đẹp, căn bản không muốn tỉnh lại. Việc hôn nhân này là người trong nhà an bài, đính hôn từ trong bụng mẹ gì đó, ta nào có quyền làm chủ? Nhìn thấy phu quân, ta tưởng đây là mơ, một giấc mơ đẹp nhất đời ta. Ta căn bản không dám tỉnh lại…”
Trần Dịch Sâm nghe thấy lời nàng nói, lại nhìn gương mặt thẹn thùng của nàng, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin.
“Nàng…”
Nàng ý là muốn nói… So với gả cho Trần Dịch Bác, nàng thật ra là muốn gả cho hắn hơn sao?
Bởi vì quá tốt đẹp, nàng tưởng đây là mộng, cả người đều như lọt vào trong sương mù?
Lê Viện đã sớm biết tỉnh sẽ đối mặt với cái gì. Rốt cuộc loại chuyện này không có khả năng giấu nhẹm đi xuống. Sớm muộn gì chân tướng cũng sẽ trồi lên mặt nước.
Mà hai viện của Trần Dịch Sâm cùng Trần Dịch Bác khác nhau lớn như vậy, những người khác có thể nhìn không ra, làm tân nương tử Nguyễn Vũ Phỉ làm sao có khả năng không biết chính mình gả cho người nào.
Trần gia có hai vị tân lang, một văn một võ, mà Trần Dịch Bác trên mặt không có vết sẹo, đây rõ ràng là khác nhau.
Bởi vậy, khi sự tình bại lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-toi-roi/175912/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.