Chương trước
Chương sau
E.d.i.t+ B.e.t.a:NPQ
Đối với Bạch Nguyệt mà nói, cô thấy hắn tự nhiên ngẩn người đã thành thói quen.
Cuối tuần, trong thành Game có rất nhiều người. Sau khi ngừng xe, hai người cũng đi vào. Bàn tay Hạ Lẫm nắm lấy tay Bạch Nguyệt, một tay khác nhẹ nhàng vòng qua một bên bả vai cô, thật cẩn thận tách cô ra khỏi những người xung quanh.
Một đám bạn tốt của hắn đang vây quanh một chỗ ở phía trước, đã sớm chơi đến khí thế ngất trời. Bạch Nguyệt nhìn một vòng, phát hiện đa số bọn họ chơi trò chơi cạnh tranh tốc độ và kỹ năng. Khi người tiếp đón Hạ Lẫm qua, hắn lắc lắc đầu không muốn, ngược lại bày ra vẻ mặt ngốc ngốc nhìn ngó khắp nơi. Mấy thiếu niên chơi với hắn đã lâu làm sao lại không đoán được tâm tư của hắn. Có người đề nghị: “Chúng ta qua bên kia nhìn xem.”
Theo hướng thiếu niên chỉ, mắt Hạ Lẫm sáng lên. Không biết hắn đang nghĩ cái gì quay đầu nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt, ho nhẹ một tiếng. Đối với bạn bè thì vẻ mặt như cũ, chỉ nói lời ít ý nhiều: “Các cậu cứ chơi đi.” Nói xong liền mang theo Bạch Nguyệt đi đến chỗ đó.
“Chơi cái này được không? Chỉ cần nhảy đúng tiết tấu là được, rất đơn giản.” Hạ Lẫm chỉ vào đài cao, ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Nguyệt. Nhìn mắt hắn sáng lấp lánh, cô không hiểu vì sao hắn vui vẻ như vậy.
“Chưa từng chơi……” Mới vừa nói ra những lời này, Hạ Lẫm có chút mất mát, nhìn ánh mắt đối phương, Bạch Nguyệt đột nhiên nghĩ tới con chó lớn nào đó hay làm nũng với chủ nhân, chẳng biết có phải ma xui quỷ khiến hay không mà muốn duỗi tay sờ sờ đầu hắn. Nhịn rồi lại nhịn, cô quay mặt đi nhìn về phía đài nhảy:“ Nhưng mà có thể thử một chút.”
Sau khi được câu trả lời, Hạ Lẫm lập tức cười hì hì với Bạch Nguyệt. Như sợ cô hối hận, hắn vội vàng đi lên chọn bài hát, xoay người chờ mong nhìn Bạch Nguyệt chằm chằm, giống như còn có cái đuôi ngoe nguẩy.
Có thể là suy xét vì cô mới chơi lần đầu, Hạ Lẫm chọn bài hát xem như tương đối dễ. Thật ra quy tắc nhảy cũng khá đơn giản, chỉ cần đuổi kịp động tác theo hình ảnh mũi tên chỉ hướng là được.
Khi âm nhạc bắt đầu, chỉ lúc mới đầu Bạch Nguyệt sai vài nhịp còn lúc sau đã dần dần có thể kịp động tác. Có lẽ là bởi vì từ nhỏ Ôn Bạch Nguyệt từng học vũ đạo, thân thể này vòng eo mềm mại, phản ứng nhanh nhẹn, động tác cũng có vẻ cực kỳ thành thạo. Chỉ là hoạt động đơn giản mà như gợi lên cảm giác nóng lòng muốn thử sâu trong nội tâm cô, bởi vậy khi nhạc dừng lại Bạch Nguyệt thuận tay liền chọn bài hát bốn sao ở đầu.
Hạ Lẫm ở bên cạnh xem đã há hốc mồm. Nhưng ngoài dự kiến, thật sự cô nhảy vô cùng tốt. Trừ lúc vừa mới bắt đầu còn có thể nhìn ra là cô tiếp xúc lần đầu thì không đến một phần tư bài hát Bạch Nguyệt đã nắm chủ động tiết tấu, mỗi cái bước chân động tác đều chính xác, đúng chỗ. Hơn nữa chỉ là động tác đơn giản nhưng khi cô làm đều mang theo một loại động lòng nói không nên lời.
Lúc đầu hắn còn thấy hưng phấn sau lại nhìn thấy càng ngày càng nhiều người vây lại, càng ngày càng nhiều người bắt đầu vây quanh Bạch Nguyệt, không biết vì sao hắn thấy lòng mình rất bực bội. Thẳng đến khi một đám thiếu niên cũng chen vào trong đám người rồi vẫy tay về phía Bạch Nguyệt hét: “ Chị dâu cố lên” Hạ Lẫm không nhịn được nữa, mặt sa sầm xông lên kéo người xuống dưới.
Một vòng người vây quanh đều rất khó hiểu với động tác của hắn, ngay cả Bạch Nguyệt cũng mờ mịt.
“Chị dâu nhảy rất tốt mà, sao không tiếp tục? Nói không chừng còn có thể phá kỷ lục!” Trong đám thiếu niên vây quanh có người khó hiểu hỏi, không ngờ tới vì lời này mà ‘ Bùm ’ một tiếng kích nổ lửa giận Hạ Lẫm.
“Phá cái rắm!” Hạ Lẫm lỡ nói tục, hắn duỗi tay cho thiếu niên một cái tát, cả giận nói: Các cậu đang chú ý đến cái gì?!”
“……” Thiếu niên ôm đầu nhìn Hạ Lẫm tỏ vẻ oan uổng (-),rõ ràng lúc trước hắn nhìn thấy Hạ Lẫm ở bên này còn rất vui vẻ, sao bây giờ lại đột nhiên nổi giận?
Không chỉ riêng thiếu niên ấm ức(-),Hạ Lẫm còn cảm thấy ấm ức hơn!
Bạch Nguyệt là người yêu của hắn, nhảy cũng nên là nhảy cho hắn xem chứ không phải cho một đám người không liên quan. Hắn thừa nhận lúc đầu mình đích xác có ôm chút tâm tư nhỏ. Hắn biết Bạch Nguyệt từng học vũ đạo, muốn Bạch Nguyệt nhảy cho hắn xem, lại không có cơ hội để mở miệng nên mới mượn trò chơi này. Ai ngờ cô lại đưa tới rất nhiều người không liên quan. Tưởng tượng người yêu của mình bị người khác nhìn ngó, Hạ Lẫm cảm thấy bọn họ đang chiếm tiện nghi của hắn.
Từ nhỏ tính tình hắn rất bá đạo, ai muốn đoạt đồ vật từ trong tay hắn là si tâm vọng tưởng. Huống chi còn là Bạch Nguyệt của hắn, thật sự giống như cầm đao cắt thịt, bảo hắn phải chịu đựng thế nào?
Càng nghĩ Hạ Lẫm càng cảm thấy tủi thân, cũng mặc kệ có mất mặt không, chỉ dùng vẻ mặt ấm ức nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt. Cô còn đang làm lơ hắn, nhưng sau khi nhìn vẻ mặt của mọi người xung quanh như gặp quỷ, biểu tình quỷ dị, chịu không nổi nữa. Đá nhẹ một cái vào chân Hạ Lẫm: “ Được rồi, tớ không chơi nữa.”
Hạ Lẫm được một tấc lại muốn tiến một thước: “Sau này cậu chỉ có thể nhảy cho tớ xem thôi.”
“…… Trẻ con.”
“Ai trẻ con, ai là trẻ con?” Hạ Lẫm nói, làm cho người ta cạn ngôn luôn. Hắn nhìn về phía mấy thiếu niên đang vây xem xung quanh. Ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm bọn họ cho đến khi đám thiếu niên ý thức được có ý gì đó, cười ha ha rời khỏi. Giờ hắn mới quay đầu, da mặt dày lôi mà kéo tay Bạch Nguyệt, mắt trông mong nhìn cô, truy vấn bám riết không: “ Trẻ con chỗ nào?”
“ Chỗ nào cũng trẻ con.” Bạch Nguyệt lắc lắc tay, không ném tay hắn ra được mà ngược lại bị Hạ Lẫm kéo. Mười ngón tay đan vào nhau. Bạch Nguyệt đành phải ngẩng đầu, Hạ Lẫm thấy ánh đèn phía sau chiếu vào cô.
“ Tớ mặc kệ!” Ngày thường Hạ Lẫm cứ tùy tiện nhưng lúc này lại tỏ ra nghiêm túc. Hắn chuyển nhẹ chân, dùng thân thể của mình che khuất ánh đèn phía sau Bạch Nguyệt, rồi mới bày ra vẻ mặt vô lại tiếp tục nói: “Dù sao sau này cậu cũng chỉ có thể nhảy cho tớ xem, bằng không……”
“Hả?”
“Nếu cho người khác xem, cậu chờ đi, xem tớ xử lý cậu như thế nào!” Hạ Lẫm nhẹ nhàng nhéo nhéo ngón tay Bạch Nguyệt, nhếch miệng cười, hơi nheo đôi mắt lại. Ánh mắt hắn chợt lóe qua sự tàn nhẫn, nhanh đến mức khiến Bạch Nguyệt hoài nghi hình như mình nhìn lầm rồi. Giương mắt nhìn lại, Hạ Lẫm trước mặt vẫn là bộ dáng hơi ngu đần đó.
“ Ừ, tớ đáp ứng cậu.”
Bạch Nguyệt đồng ý rồi, đáy lòng âm thầm lắc đầu không để bụng. Nếu là dựa theo trí nhớ Ôn Bạch Nguyệt mà phát triển thì qua một năm nữa Hạ Lẫm sẽ rời đi, đến khi Ôn Bạch Nguyệt chết cũng không xuất hiện lại. Nên bây giờ cô cần gì phải rối rắm?
Thấy Bạch Nguyệt trả lời sảng khoái, Hạ Lẫm thấy cô thức thời, cực kỳ vừa lòng, vui mừng lộ rõ trên nét mặt, dùng đầu cọ cọ tay cô, mặt mày đều là ý cười: “ Ngoan!” Tuy rằng cô khuyết thiếu tình cảm, nhưng Bạch Nguyệt như thế làm lòng Hạ Lẫm đều nhũn ra, xung quanh đều là bong bóng màu hồng.
“ Tớ đưa cậu về.” Nhìn Bạch Nguyệt, Hạ Lẫm do dự, sau một lúc lâu mới quyết định.
Thật ra Hạ Lẫm cũng không thật sự muốn đưa Bạch Nguyệt về sớm như vậy. Nhưng so với tình cảnh thành Game người đến người đi chen chúc, hắn càng muốn chỉ hai người ở cùng nhau, không làm cái gì cũng thấy thích ý, phảng phất trong không khí toàn là vị ngọt. Nói là đưa Bạch Nguyệt về còn không bằng nói muốn thừa dịp lái xe ở một chỗ với cô thôi.
“ Được.” Bạch Nguyệt không có ý kiến gì.
Trên đường trở về là Hạ Lẫm lái xe, Bạch Nguyệt ngồi ở phía sau chỉ đường cho hắn. Đối với Hạ Lẫm mà nói lúc trước bại lộ việc mình “Mù đường " ở trước mặt cô có hơi mất mặt. Nhưng ở bên ngoài hắn vẫn luôn “xưng vương xưng bá” nhân vật như thế lại có thể ở trước mặt một cô gái nhỏ không vùng dậy được à?
Tuy rằng hắn thừa nhận khi Bạch Nguyệt lái xe chở hắn, nội tâm hắn đã dâng lên một chút ngọt ngào.
(-) nguyên văn là ỦY KHUẤT 委屈 có thể dịch là:
1. Cảm thấy "ủy khuất": ấm ức tủi thân, oan ức, uất ức, uất nghẹn
2. Chịu "ủy khuất": ấm ức, thiệt thòi, uất ức, oan, oan ức, oan uổng
3. "ủy khuất" + động từ: ấm ức/uất ức + động từ
Nhma khi ta tra Google để giải thích cho các nàng không biết thì đập vào mắt là dòng "Hãy giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, nên hạn chế tối đa giữ các từ Hán Việt khi edit truyện đặc biệt là các từ như ỦY KHUẤT 委屈, BẤT QUÁ 然而,... nên ta rén quá:v theo các nàng thì để ủy khuất có được không tại ta thấy nó bao hàm nhiều nghĩa quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.