Kể từ ngày bắt gặp chuyện đó cũng đã vài tháng, Nhược Vũ ít nói chuyện cùng người khác đến cả Cửu Thanh Hàn đến cô cũng qua loa tiếp đãi tựa như người dưng,
người khác nói trong phủ Hàn vương nơi lạnh lẽo nhất không phải là hầm tra tấn vạn người sợ sệt mà là Đông viện của Cầm phu nhân.
Nhược Vũ ngồi bên cầm án tay ngọc vãy tiếng cầm não nề giọng ngâm nga tựa như nữ nhân sầu khổ vì tình si, Lục Trúc bên ngoài đi vào liền cảm nhận được không khí ảm đạm không dám lên tiếng trong lòng cũng hiểu cho cô.
Tiểu thư sau lần gặp vương gia cùng trắc phi mấy tháng nay người không màn thế sự nữa, vương gia cũng có đến nhưng vì sự lạnh nhạt u ám của tiểu thư đẩy đi
"Lục Trúc..."
Lục Trúc mãi suy nghĩ miên man, Nhược Vũ gọi cả buổi cũng không nghe thấy. Nhược Vũ hiểu tiểu nha đầu này là đang lo cho cô, Nhược Vũ giọng cao hơn gọi lớn
"Lục Trúc"
Choangggg
Lục Trúc hồn phách đã hoàn bất cẩn làm rơi chiếc bình cổ giá trị liên thành vội nhanh tay nhặt mảnh sứ, Nhược Vũ thấy vậy lòng không khỏi buồn cười nhưng phải diễn vai sầu vẻ mặt không để ý
"lúc nãy ngươi đã nghe thấy tin tức gì phải không?"
Lục Trúc vội lắc đầu " không có, là do nô tì không tập trung. Nương nô tì phát bệnh nên... nên... "
Nhược Vũ bật cười cao giọng " ngươi nên nói thật, ngươ không nói tì nữ khác vào ta cũng sẽ biết thôi "
Lục Trúc suy nghĩ lúc lâu " bẩm tiểu thư, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-that-uy-vu/187632/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.