Nhược Vũ đang ăn liền bỏ đũa nhìn về phía vị quận chúa kia chậm rãi đứng lên cười nhẹ
" Cầm Nhược xin hỏi quý danh quận chúa? "
quận chúa liền cao ngạo hất tóc " bổn quận chúa danh Sơ Lan quý nữ nhà Vinh vương gia ngươi nghe rõ chưa? "
" thì ra là Sơ Lan quận chúa, Cầm Nhược trước đây nghe danh quận chúa tri thư đạt lý thông thạo lễ nghĩa nay gặp có duyên gặp mặt cảm thấy thật đúng a~"
Sơ Lan hất càm mặt tỏ vẻ "đương nhiên rồi, bổn quận chúa từ nhỏ cái gì cũng biết "
Nhược Vũ không biết nên khóc hay nên cười vì sự ngu ngốc của tiểu quận chúa này, quận chúa một quốc gia trước mặt văn võ bá quan thể diện hoàng thất đều bị cô ta làm mất hết!
Tô Linh mày chau lại
Liền biết thứ ngu xuẩn này không làm nên trò!
Trước mặt bị chửi cũng không biết, quận chúa cái gì chứ? lí lẽ còn thua cái thứ kia.
"Cầm Nhược xuất thân thôn quê đương nhiên không thông thạo bằng quận chúa, Cầm Nhược không thể đàn thi cùng người rồi"
" gì chứ? cái thứ như ngươi cũng dám...."
Sơ Lan định nói tiếp thì bắt gặp ánh mắt tựa đao lạnh đầy sát khí nhìn cô, da gà bắt đầu nổi lên
"bổn vương thì thấy quận chúa thông thạo như vậy, bây giờ hiến một khúc đàn tặng bổn vương đi "
Cửu Thanh Hàn tay cầm ly rượu chạm môi từ từ hạ xuống nhìn Sơ Lan, Sơ Lan nghe thấy không dám không làm nhanh chân đi lên phía giữa điện.
Tiếng đàn chậm rãi vang lên khúc đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-that-uy-vu/187627/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.