Lúc Nhược Vũ nghe hệ thống nhắc nhở, môi cô cười lên vậy là trò chơi bây giờ bắt đầu thú vị rồi giống như trong tiểu thuyết cô từng đọc.
Khung cảnh buổi sáng mùa hạ mát mẻ , cây phượng vĩ bên đường đã bắt đầu có nụ hoa.
Sáng hôm nay Nhược Vũ chỉ cho tài xế chở nửa đường, cô đi bộ ngang trạm xe lại đụng trúng người thanh niên.
" Xin lỗi là con không nhìn đường, bác có sao không ?"
Nhược Vũ chỉ cúi đầu xin lỗi không nhìn mặt, tưởng lầm Thẩm Hàn là ông bác. Thẩm Hàn nhìn thấy không khỏi bật cười
" Phụt , xin lỗi tôi không kìm được. "
[ đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +5, tổng hảo cảm là 40]
Nhược Vũ ngước mặt nhìn lên nhìn thấy người mình đụng trúng là Thẩm Hàn còn buột miệng gọi bác , cô không khỏi đỏ mặt.
" Tớ nhìn không kĩ...tưởng a Hàn là ông bác, khục khục. "
Thẩm Hàn thấy cô đã ngại đỏ mặt không tiện chọc nữa giải vây.
" Không sao"
" Tớ đang đến trường , tớ và cậu cùng đi chung nha "
Nhược Vũ lên tiếng mời , Thẩm Hàn gật đầu cùng đi chung.
_____ Trước cổng trường _____
Mọi người la hét ầm ỉ, Vương tử Thẩm Hàn lại đi cùng Hạ Nhược Vũ chuyện kinh dị nhất lại đập vào mắt bọn họ.
" Tớ nhất định là đang mơ thấy ác mộng, vương tử lại đi cùng Hạ Nhược Vũ aaaaaaa"
" Tớ cũng vậy , chắc đây là ác mộng mau mau tỉnh giấc điiii !!! Thật đáng sợ!!! "
Cổng trường hôm nay cực sôi nổi, vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-that-uy-vu/187612/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.