Sau vài tiếng cùng nói chuyện cuối cùng Nhược Vũ cũng biết là do hệ thống gửi bọn họ đến đây cùng đón giao thừa với cô cho vui! Nhưng mà vui cái méo gì?
Nhược Vũ nhìn cái phòng khách lúc nãy sạch sẽ tựa gương soi, bây giờ đã bị 2 người Alwar và Cửu Thanh Hàn dẫm nát khắp nơi toàn dấu vết giày!
Lúc này cánh cửa mở ra, Lăng Ngôn Nguyệt vui vẻ cười tay cầm rất nhiều đồ bước vào nhưng nhìn cảnh tượng trước mặt trên môi tắt hẳn nụ cười kia thay vào đó là ánh mắt hình viên đạn quét qua bốn người nam nhân kia." Vũ nhi bọn họ là ai? Em quen với bọn họ? Tại sao lại mang giày vào nhà? Và kẻ nào làm bẩn sàn nhà?"
Lăng Ngôn Nguyệt hồi tưởng lại quá trình bản thân vất giả thế nào mới có thể khiến sàn nhà sáng bóng như thế, mà bây giờ nhịn lại thành quả cư nhiên bị đám người không rõ lai lịch chà đạp mà muốn nội thương.
[...]
Hàng ngàn câu hỏi được Lăng Ngôn Nguyệt luyên thuyên, chốt lại vẫn là sau một lúc giải thích Lăng Ngôn Nguyệt càng thêm bùng nổ mà cầm gối lao vào đánh nhau với bốn người kia.
Nhược Vũ ngồi xuống thông thả uống trà nhìn bọn họ dùng gối đánh nhau, âm thanh đổ vỡ khắp nơi vang lên thỉnh thoảng còn có dép bay đến Nhược Vũ vẫn bình tâm nhắm mắt lách người liền có thể trách đi.
Tích tích tích, âm thanh kim đồng hồ chạy trong không gian yên lặng, Nhược Vũ nhìn đồng hồ bây giờ đã 10h mệt mỏi đứng lên bắt đầu dọn dẹp, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-that-uy-vu/1474702/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.