Lãnh Minh bị đánh thức bởi 1 nụ hôn lướt qua khóe môi như chuồn chuồn lướt.
Cậu cảm giác trên mặt mình đang có 1 bàn tay vân vê ở trên đó.
Tần Trạm dường như cũng biết rằng bản thân có chút không kiềm chế được mà dịu dàng hỏi han.
- Tôi làm em tỉnh sao?
Lãnh Minh dụi mặt vào ngực Tần Trạm nhìn có chút giống với 1 chú mèo nhỏ đáng yêu đang làm nũng chọc người yêu thương.
Phải mất tầm 1 lúc Lãnh Minh mới coi như hoàn toàn tỉnh táo để quan sát xung quanh.
Đây là phòng khách căn chung cư của cậu.
Hình ảnh hiện tại là Lãnh Minh được Tần Trạm ôm trong lòng mà nằm ngủ ở trên ghế sofa.
Tư thế này đúng thực giống y hệt với tư thế ngày hôm qua lúc Lãnh Minh lâm vào giấc mộng.
Lại nhìn qua gương mặt của người nọ, tầm mắt có chút quầng thâm biểu hiện rằng đang bị thiếu ngủ nhưng trên mặt hắn không thể che dấu được 1 tia phong quang.
Tầm mắt hắn luôn phát sáng như 1 đứa trẻ được cho kẹo, hắn luôn nhìn về phía cậu mà ngây ngốc nở 1 nụ cười, mắt cũng theo vậy mà rạo rực.
Hắn đây là cứ như vậy ôm cậu duy trì 1 tư thế ngồi hết cả đêm!?
Cậu lúc này thật sự không biết phải làm gì...
Giọng nói trong trẻo có chút 1 giọng mũi do vừa ngủ dậy của cậu vang lên mang theo 1 tia mất đắc dĩ.
- Anh là cứ ngồi duy trì như vậy 1 đêm không ngủ?
Người kia rất nhanh liền gật đầu.
Cậu lại tiếp tục hỏi.
- Không mệt?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-ta-muon-pha-cp-chinh/1600343/chuong-77.html