Lời nói lạnh lùng của cô đánh gãy suy nghĩ trong đầu hắn.
- Khoan đã.
- Tôi... tôi xin lỗi.
Tan Tình: " Không dám nhận đâu, thanh mai trúc mã à. "
Buông một câu cô liền rời đi.
Quen biết với nguyên chủ từ bé nhưng hắn lần nào cũng vậy thà tin Lâm Trà Trà hết mực còn hơn là tin thanh mai trúc mã của mình.
Tan Tình: Nực cười.
Tử Việt đứng ngây ngốc ở đấy. Lòng hắn giờ rối như tơ vò. Hắn nghĩ chắc cô dỗi hắn vì hắn đánh cô thôi. Vài ngày là mọi thứ lại quay về quỹ đạo ý mà.
Hắn thở dài thầm nghĩ. Dù sao cũng là hắn sai. Tìm cách để cô hết giận mới được.
Hắn nghĩ vậy trong lòng cảm thấy thoải mái hơn chút.
- Tử Việt, đi chơi bóng rổ không?
Chính Nam vỗ vai hắn một cái. Cũng không biết hắn chui từ đâu ra.
- Ừ. Đi thôi.
Tan Tình trở về phòng ở KTX. Cô ngồi xuống ghế tiện tay ném cặp sách lên bàn.
- Miêu Miêu, mi tra giúp ta cách thức liên lạc với ông nội của nguyên chủ đi.
[ Ok! Túc chủ. ]
[ Đây này túc chủ. ] Miêu Miêu chỉ vào màn hình nhỏ.
Cô nhập số điện thoại vào nhấc máy gọi.
' Ai vậy? '
' Ông nội là con đây. '
' Còn biết gọi điện thoại cho ông già này cơ à? Cháu rời nước M đi đâu rồi? '
' Cháu về nước. '
' Cứng cánh rồi chứ gì.......' ( lược đi ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-phao-hoi-khong-cam-tam/2870292/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.