Tử Việt trừng mắt nhìn Lãnh Quyên. Càng tức hơn từ đầu đến cuối Lãnh Quyên thậm chí không thèm nhìn cậu ta một cái.
Cậu ta đành đi ra khỏi căn tin, ném hộp sữa dâu vào thùng rác.
Bịch!
- Chậc.
Tử Việt bây giờ không hiểu nổi. Hắn thấy mình đang rất khó chịu lại không biết mình đang khó chịu cái gì.
_________
- Này, đi chậm chút.
Đến một bồn hoa nơi có cái ghế đá cô giằng tay mình ra khỏi tầm nắm của Lãnh Quyên.
- A.... xin lỗi.
Cô ngồi xuống cái ghế đá có tầng lá bàng che phủ.
[ Túc chủ, cô có ngửi thấy mùi giấm chua không? ]
Tan Tình:.........
Lãnh Quyên cũng ngồi xuống rũ mắt nhìn cô " hừ " một tiếng liền quay mặt về phía khác.
Cô cười khẽ một cái. Giọng nói mang theo ý trêu chọc.
- Cậu làm sao đấy? Hay là tiếc hoa đào thối vừa nãy?
Lãnh Quyên không nói gì. Trong lòng tức anh ách. Cô không biết cậu làm sao á? Tức, tức chết mất.
Ai mà không biết cô thích cái tên Tử Việt kia. Ban nãy nếu không phải cậu kéo cô đi cô định nhận hộp sữa kia hay gì?
- Ahh...
Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng kêu ngay cạnh mình liền quay ngoắt sang nhìn. Đang luống cuống tay chân muốn hỏi cô có làm sao không thì thấy cô cười, còn là điệu cười gian xảo.
Cô lừa cậu?
Đúng!
- Lãnh Quyên
- Gọi ông đây cái....
Chụt!
Tan Tình nhướn người về phía trước. Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-phao-hoi-khong-cam-tam/2869578/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.