Tan Tình quay người rời đi, đi men theo con đường nhỏ liền nhìn thấy một ruộng rau xanh mướt. Cô nhìn thấy một người nông dân đang cặm cúi nhổ cỏ, cô bước đến gần cúi người xuống nói : " Rau của bác gái đây nhìn non quá. "
Người nông dân dừng lại ngẩng đầu lên nhìn, khuôn mặt phúc hậu mang theo ý cười nói :
" Chào cô gái nhỏ, có chuyện gì vậy? "
Tan Tình không trả lời câu hỏi đó, mà hỏi câu khác : " Cháu giúp bác một tay nhé, cũng sắp trưa rồi. "
Bác nông dân mỉm cười gật đầu. Đôi tay nhỏ xinh thoăn thoắt nhổ cỏ, một loáng sau cả hai người đã nhổ xong hết cỏ. Bác nông dân lấy hai mớ rau mùng tơi mới hái đưa cho cô cười nói : " Bác không có gì nhiều, cháu cầm mớ rau cho bác vui."
Tan Tình mỉm cười đáp lại : "Cháu cảm ơn bác ạ."
Thấy cô bước vào phòng bếp, Ngọc Minh Châu bước nhanh đến hỏi : " Nãy giờ cô đi đâu vậy? "
Tan Tình giơ hai mớ rau lên, rồi lấy cái rổ để rau vào.
Ngọc Minh Châu hai mắt tròn xoe hỏi : " Rau nhìn non ghê, cô hái ở đâu vậy? "
Cô tháo sợi dây bó mớ rau ra nói : " Một bác nông dân cho. Ngồi xuống đây nhặt rau với tôi đi."
Ngọc Minh Châu ngồi xuống hai tay chống cằm nói : " Hứ, tôi chưa làm bao giờ. Tôi không làm đâu."
Tan Tình dừng tay lại hỏi :" Không làm thật ư? Vậy cô nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-phan-cong-chut/2890956/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.