Diệp Hoằng Dương ngượng ngùng cười cười, cũng không thể nói cô ta làm chuyện xấu rồi bỏ nhà đi, bọn họ không tìm thấy cô ta.
Không muốn bị người khác nhìn với ánh mắt nghi ngờ, nên nhóm cha Diệp mẹ Diệp ngồi xổm trên vỉa hè dưới bóng cây và chờ đợi. Cũng do bọn họ không biết tìm cô ta ở chỗ nào khác, nên đành ngồi đây ôm cây đợi thỏ.
Diệp Hinh Ngọc, người không biết người Diệp gia đang tìm mình, đang nằm trên giường của khách sạn bốn sao duy nhất trong thành phố, hôm qua sau khi rời khỏi Tống gia, cô ta đã vào thành phố, nhưng cũng không biết đi đâu, chỉ ngồi uống rượu ở tiệm gần đây. Trăn trở hồi lâu, cô ta quyết định kiếm một chỗ để suy nghĩ thật kỹ về con đường phía trước.
Mãi đến tận nửa đêm, cô ta mới mệt mỏi ngủ thiếp đi, khi tỉnh dậy, Diệp Hinh Ngọc đã hiểu ra rất nhiều chuyện. Vốn dĩ cô ta còn định kiếm vé xe đến khu bộ đội tìm Tống Kiến Bang, nhưng rất nhanh sau đó cô ta đã tỉnh lại.
Đa số phụ nữ sẽ nhẫn nhịn, tha thứ cho một người đàn ông bao nuôi tình nhân, nhưng hầu hết đàn ông sẽ không bao giờ tha thứ cho một người phụ nữ vượt quá giới hạn, đàn ông càng có bản lĩnh càng không thể chịu bị đội nón xanh.
Càng nghĩ, Diệp Hinh Ngọc càng cảm thấy cơ hội để người đàn ông như Tống Kiến Bang tha thứ cho cô ta là vô cùng nhỏ, nếu bọn họ có con, anh ta còn có thể suy nghĩ lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-muon-chet/3459354/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.