Trong Cảnh Nhân Cung, Thần Phi nghe cung nhân bẩm báo việc tu sửa phủ Bát hoàng tử, phủ của hoàng tử sắp làm xong, nửa cuối năm sẽ dọn vào ở.
Sống trong hoàng cung không tiện kết giao với ngoại thần, hiện nay, cuối cùng bà ta cũng chờ đến ngày nhi tử ra khỏi cung lập phủ. Trong cung có bà ta, cũng không sợ hoàng đế quên đi lão Bát. Nhớ tới Hoàng đế, trong mắt Thần Phi lóe lên một tia sáng nhàn nhạt.
“Nương nương, Điện Hạ đến rồi.” Cung nhân tiến vào bẩm báo.
Thần Phi vui mừng ra mặt, gọi Bát hoàng tử hành lễ, nói: “Một khi lập phủ, thì con chính là người lớn rồi.”
Lại bắt đầu oán giận: “Mắt thấy con đã mười tám tuổi rồi, cho dù huynh trưởng trên con là ai, ở tuổi này đều đã kết hôn, cũng chỉ có con…”.
ads
Bát hoàng tử nhíu mày cắt ngang lời nói của Thần Phi: “Mẫu phi, nếu con đã ở trước mặt phụ hoàng nói giống như thái tử, vì mẫu hậu giữ hiếu ba năm, cho dù thế nào cũng không thể thành thân, nếu không thì không phải là bất hiếu sao.”
Bát hoàng tử cay đắng, nếu Tiêu Nhã Quân là đích nữ của Tĩnh Hải Hầu phủ, thì hắn ta cần gì phải tìm mọi cách cho có lệ với mẫu phi, đã sớm xin thánh chỉ ban hôn rồi. Bây giờ chỉ có thể ủy khuất nàng ấy không danh không phận đi theo hắn ta, sao hắn ta có thể nhẫn tâm cưới vợ, có thể kéo dài được ngày nào hay ngày đấy. Sớm muộn gì cũng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-muon-chet/2601762/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.