Tăm bông thấm cồn, Bạch Lãng xoay người ngồi ở mép giường Hạ Thu, toàn bộ quá trình căn bản không cho Hạ Thu đường sống nói chuyện.
—— Cô cũng không nói được.
“Mở miệng nào, có lẽ sẽ hơi đau, em ráng chịu đựng.”
Bạch Lãng cúi người nhéo mặt Hạ Thu, làm miệng cô hơi hơi chu mở, cẩn thận dùng tăm bông dính máu trên môi cô.
Toàn bộ toàn bộ quá trình, Bạch Lãng đều mang theo một loại ý cười kỳ dị bị lấy lòng.
Trong tư thế thẹn thùng khó xử này, cả khuôn mặt đều bị tay Bạch Lãng khống chế được, nóng rát đau đớn làm Hạ Thu đã không còn cảm giác được có cái ‘môi’ tồn tại.
Đại khái mặt đã bị tạo thành miệng vịt buồn cười, nhất định hình tượng đều không còn nữa.
Hạ Thu từ bỏ giãy giụa, tuy rằng nói tự sa ngã, nhưng có thể chạy thoái từ nụ hôn con sói Bạch Lãng, cũng coi như là một chuyện may mắn!
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, cô lập tức nhịn không được lại nhìn hướng ngoài rèm vải.
“Đồ ngốc, liên tiếp hôn em vẫn cắn được môi, em là có bao nhiêu khẩn trương vậy?”
Bạch Lãng cười nhạo, vứt bỏ tăm bông, lại để sát vào nhìn xem miệng vết thương của cô.
Hơi thở của hắn thả vào trên mặt Hạ Thu, cô bình ổn hô hấp, không dám động đậy chút nào, sợ hắn cứ như vậy ghé vào trên môi mình gần hơn.
Bên ngoài Tề Kỳ còn đang nhìn mà!
Quả thực phải bị Mary Sue thế giới này ngược khóc! Đây là từng giây chơi cô, muốn giết chết hoàn toàn tiết tấu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-hoa-ra-cung-la-hac/750274/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.