" Ta bảo vệ ngươi! "
Mộc Trà ngước mi nhỏ, chớp chớp một cái, vui vẻ nhào người ôm tới: " Ta không muốn ở một mình đâu "
" Được, không để ngươi ở một mình, ngoan, đừng khóc " Rất phiền!
Đương nhiên hai chữ " Rất phiền " đã bị Khương Ý Vệ nuốt vào, vỗ vỗ vai nhỏ, hắn giống như an ủi em gái.
--------
" Diên ca ca, ca nói xem mọi người có tìm thấy chúng ta không? " Mộc Trà ngẩng mặt, nhìn Khương Ý Vệ
Khương Ý Vệ nắm lấy bàn tay nhỏ, dắt tiểu muội đi xung quanh một vòng, hắn híp mắt cười, nói: " Sẽ thấy, nếu không ta bằng mọi cách đưa ngươi ra ngoài? "
" Ô ô, ra ngoài sư phụ sẽ phạt ta mất! "
Khương Ý Vệ có một chút bất ngờ, một tài nữ nổi danh từ khi một tuổi như nàng sẽ bị người la sao?
" Tại sao sư phụ lại phạt ngươi? "
Mộc Trà hơi dừng lại, bày một bộ dạng suy tư, chột dạ đáp: " Haha... sư phụ đâu có phạt ta đâu! "
" Ngươi có phải trốn học chạy ra đây hay không? "
Bị nói trúng tim đen, Mộc Trà nhảy dựng, chớp chớp mắt nhìn thiếu niên trước mặt, chu chu miệng nhỏ: " Ta chỉ là đi chơi một chút thôi! "
Khương Ý Vệ không đáp, dẫn cô theo đường mòn đi được tới bên ngoài.
Mộc Trà không biết tại sao Khương Ý Vệ lại dùng một cái tên giả để nói với cô, hắn nói hắn là Lưu Diên.
Ừ thì Lưu Diên, ngươi muốn chơi lão nương sẽ chơi chết ngươi!
------- 2 năm sau -----
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/184439/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.