Dưới ánh trăng bạc treo trên đỉnh sườn dốc, gió leo lắt thổi xé ngang không gian tĩnh lặng, Mộc Trà vẫn nhắm mắt an thần, song cô vẫn chưa ngủ. 
Quạ đen đậu bên thành ghế nghiêng đầu nhìn Mộc Trà, vẻ mặt có chút khó hiểu, sau đó nó vỗ cánh, bay đến cây treo quần áo bên cạnh cửa sổ, chăm chú nhìn ra ngoài. 
Tiếng gió lạnh xé trong không gian cùng với tiếng bước chân lạo xạo tạo thành âm thanh quỷ dị. 
" Quạ... " Quạ đen kêu một tiếng như lời cảnh báo có người đột nhập vào với Mộc Trà. 
Cô vẫn không mở mắt, một lúc sau mới chậm rãi mở miệng: " Một đám người mà thôi, có gì phải lo lắng? " 
Quạ đen nghiêng đầu khó hiểu, ánh mắt nó ánh lên sắc đỏ nhìn quanh phía dưới, sau đó cất tiếng kêu: " Quạ... " 
Đêm đen mù mịt, gió lạnh thổi qua sườn đồi mang theo u ám đến lạnh sống lưng, cùng với tiếng kêu gào không dứt là tiếng bước chân cùng thở tắt dồn dập ép người vào tình thế cùng đường tuyệt lộ. 
" Tích Nguyên... Tớ không chạy được nữa... " 
Người được gọi tên hơi quay đầu, tốc độ giảm xuống một chút: " Các cậu chạy đến căn nhà ba lầu phía trước, tớ cùng Di Huân giữ chân bọn chúng. " 
Tích Nguyên và Di Huân dừng lại bước chạy, từ bóng tối lao ra vài con Gaster to lớn, một con bụng phệ, một con gù lưng, cùng với đó là mấy con gaster cỡ thường. 
" Cẩn thận một chút, các cậu đến phía trước đi. Hàm Lịch bảo vệ mọi người. " Tích Nguyên hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503411/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.