" Xa Thi Mạn, nàng cũng thật quá đáng! "
Hoắc Cẩn Thừa vừa bước vào đến cửa của tẩm cung đã quát tháo.
Mộc Trà đang ngồi bên bàn uống trà, sắc mặt cũng không có lấy một tia hoảng sợ. Chậm rãi nâng mi, đứng dậy: " Vương thượng. "
* Choang *
Chén trà nóng từ tay Mộc Trà bị Hoắc Cẩn Thừa hất xuống đất, chén vỡ thành từng mảnh, nước trà nóng cứ thế bắn vào chân Mộc Trà.
" Nàng còn có tâm tình ở đây thưởng trà sao? " Hoắc Cẩn Thừa quát lớn
Cô hơi nhăn mày, giọng nói ngày càng lãnh đạm: " Vương thượng, người đây là có ý gì? "
Ánh mắt Hoắc Cẩn Thừa trầm xuống, lạnh lẽo treo trên khoé môi: " Nàng làm càn ở thận hình ty trẫm đã bỏ qua rồi, bây giờ còn giở trò với Tư Nạp, bây giờ Tư Nạp vì việc làm của hoàng hậu nàng mà động thai khí, Xa Thi Mạn nàng càng ngày càng khiến trẫm thất vọng! "
Lời của Hoắc Cẩn Thừa vừa dứt, Mộc Trà liền lạnh nhạt mở miệng: " Vương thượng, sự thất vọng này của người cũng không phải ngày một ngày hai. Vì cớ gì người nhất định cho rằng là Xa Thi Mạn thần hại đến hoàng tự của người? "
* Chát * Một tát rơi trên gò má thon gầy xinh đẹp kia.
" Nàng càng ngày càng quá đáng! "
Hoắc Cẩn Thừa trong lúc tức giận đã giáng xuống mặt nàng một bạt tai, hắn có hơi hốt hoảng, tâm can như phế liệt lại, không thể tin được mà nhìn người trước mặt.
Mi dài khẽ nhắm lại, Mộc Trà câu lên nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503374/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.