" So ra với tài năng của mình, nàng không nên ở trong hậu cung, việc này nàng ấy càng không nên để tâm, giang sơn Viêm triều cần nàng hơn là hậu cung này.”
Hoắc Cẩn Thừa đứng trong dưỡng tâm điện, ánh mắt hơi rũ xuống, không rõ ý tứ nhìn người vừa nói câu kia.
" Lăng Vân Triệt, trẫm biết khanh từ nhỏ đã quen biết A Mạn, nhưng có một số chuyện không nên nói ra. "
Lăng Vân Triệt cũng không đáp, khoé miệng cong lên một đường dịu dàng: " Thần biết giới hạn của mình nằm ở đâu, chỉ là có một số việc không giống như người tưởng. Vương thượng, thần chỉ muốn hỏi người, nếu sau đó hoàng quý phi trở về, vương thượng có ý tứ gì không? "
" Trẫm biết lần này đi là thiệt cho nàng, đợi nàng trở về trẫm nhất định cho nàng một danh phận tử tế! "
Lăng Vân Triệt không rõ ý tứ cười nhạt, lạnh nhạt treo trên khoé môi: " Quân vương một lời đã định, thần xin phép cáo lui trước. "
Câu nói vừa dứt Lăng Vân Triệt đã rời đi, ánh mắt Hoắc Cẩn Thừa không tiêu cự nhìn vào khoảng không, cuối cùng chỉ đành thở dài một tiếng.
Hắn không muốn nhốt nàng trong lao tù này nữa, nhưng giang sơn Viêm triều cần hắn, Xa Thi Mạn cũng cần hắn, hắn chỉ có thể chọn một trong hai, cuối cùng hắn lựa chọn Viêm triều...
...
Ngày khởi binh từ hoàng thành đến Tây Châu đã tới, nữ tử ngồi trên hắc mã, huyết giáp trên người, tóc nàng búi cao, ánh mắt đạm bạc.
Hắn đứng trên hoàng thành nhìn xuống, nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-co-mot-doi-hoi-tiec/1503371/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.