Gọi lên một phần lẩu cay, Mộc Trà bắt đầu chiến đấu với đồ ăn, tuy nói là quán nhỏ trong thôn nhưng hương vị quả thực không chê vào đâu được! Đình Tiện không ăn, hắn không thích mấy loại đồ ăn thế này, khẽ đan hai tay vào nhau, đặt cằm nơi bàn tay, chăm chú nhìn người đối diện Mộc Trà mỉm cười, gắp vào bát của hắn một miếng thịt đã nhúng lẩu, nói: " Đình tổng nhìn nữa sẽ đói chết nha! " Nhìn theo cánh tay đang chậm rãi thu về, Đình Tiện mỉm cười nhàn nhạt, nói: " Không đói chết được " Cô cũng không đáp, mỉm cười một cái, đem một chai coca mở ra rót vào ly, uống một ngụm, sảng khoái nói: " Thật là ngon! " Đình Tiện chỉ mỉm cười nhàn nhạt, đem đũa gắp miếng thịt trong bát của mình lên, cho vào miệng Hương vị cũng không tệ như hắn nghĩ! Suốt đoạn thời gian học ở cao trung Hoa Dương, Đình Tiện đã có không ít lần đi đến quán nhỏ này nhưng hắn đến đụng đũa cũng chưa từng đụng vào, cơ bản vì muốn nhìn người trong lòng một chút mà thôi. Chủ quán là một cặp vợ chồng già, ông lão rất yêu thương bà lão, cũng bởi vì bà thích ăn lẩu nên ông mới mở một tiệm lẩu nhỏ, mỗi chiều hai ông bà đều sẽ ngồi bên nồi lẩu ôn lại chuyện ngày xưa, hôm nay cũng không ngoại lệ Mộc Trà đối với những tình yêu tồn tại đến cái tuổi xế chiều này cũng có một chút ngưỡng mộ, từ nãy đến giờ luôn chăm chú nhìn hai ông bà quan tâm nhau. Phát hiện ra ánh mắt của người trước mặt có sự thay đổi đến khó hiểu, Đình Tiện âm trầm nhìn đến, người đối diện dùng ánh mắt ngưỡng mộ để nhìn cặp vợ chồng già, trong lòng Đình Tiện, cây xanh lâu năm đã sớm bén rễ, hiện tại cái rễ này lại càng sâu hơn, nó chậm rãi cắm sâu vào trong lòng hắn. Đột nhiên Đình Tiện có một loại ý nghĩa kỳ lạ. Có lẽ vì người, hắn có thể vứt cả công danh sự nghiệp, như lời người nói, sau này trở về một vùng quê nào đó, sống an ổn nửa đời còn lại là được, sinh một đứa trẻ, nuôi thêm một con chó, trồng một ít rau, làm lụng qua ngày, tuy có chút vất vả nhưng so với tranh đấu trên thành phố lớn lại nhàn nhã hơn nhiều. Đình Tiện khẽ rùng mình, hắn mà lại có loại suy nghĩ như thế này sao? * Ting ting * Điện thoại đột nhiên reo lên, Đình Tiện nhìn vào màn hình chỉ hiển thị hai chữ " Diêu Diêu ", nhìn đến người đối diện, hắn nhẹ giọng: " Tôi ra ngoài một chút " Mộc Trà nhìn theo, kéo lên nụ cười, khẽ gật đầu. Ai nha, nữ chính đại nhân thật là nhanh, mới vậy mà đã phải tâu chuyện rồi! Đình Tiện đi đến một góc nhỏ bên ngoài, chậm rãi nghe điện thoại. { Tiện Tiện, hôm nay tôi được gặp nữ thần rồi! Cô ấy hỏi tôi có cần người phụ diễn không đó, nữ thần còn cho tôi kẹo dẻo nữa nha! } Đình Tiện khẽ chau mày, trầm giọng hỏi: " Thử vai thế nào rồi? " Giọng Ngu Diêu Diêu có chút thất vọng cùng ủy khuất: { Tôi... tôi không biết nữa, ban nãy có lẽ tôi thể hiện không tốt lắm nên đạo diễn dừng giữa chừng rồi... } Đình Tiện không rõ ý tứ, nhìn vào màn hình nói: " Cố găng thêm một là được rồi " { A, Tiện Tiện, anh có rảnh không? Để ăn mừng được gặp nữ thần tôi muốn mời anh một bữa ra trò! Dù gì cơ hội thử vai lần này anh cũng giúp tôi không ít } " Xin lỗi, tôi hiện không ở công ty " { A, vậy... Vậy để lần khác cũng được, bên quản lí gọi tôi rồi, tạm biệt anh! } Ngu Diêu Diêu luyến tiếc tắt điện thoại sau mới chạy đến chỗ quản lí quán ăn. Đình Tiện khẽ nắm điện thoại trong tay, tâm trạng hiện tại có chút rồi rắm. Như lời Ngu Diêu Diêu nói thì Cửu Quân Dao đã nhìn thấy tin nhắn của hắn, nếu không thì còn lâu cô ấy mới có ý tứ giúp đỡ người như vậy, hơn nữa... còn tặng cho người ta một gói kẹo dẻo sao? Loại kẹo đó cùng với kẹo mà Cửu Quân Dao đưa cho hắn là cùng một loại sao? Cô ấy còn không sợ kim chủ của mình bị người khác cướp đi? Tại sao lại nói dối hắn là điện thoại hết pin? Tại sao lại không trả lời tin nhắn của hắn? Tại sao lại kéo hắn đến quán lẩu gần cao trung Hoa Dương? Không lẽ cô ấy nhận ra hắn là nam sinh năm đó hay sao? Suy nghĩ kỹ càng, Đình Tiện cảm thấy khả năng Cửu Quân Dao nhận ra hắn là nam sinh năm đó rất không có khả năng, bởi cơ bản cách đây một năm Cửu Quân Dao vì một tai nạn trong lúc quay đã triệt để mất đi trí nhớ về khoảng thời gian năm năm về trước rồi, điều đó đồng nghĩa với việc quên đi Diệc Minh và Đình Tiện. Đối với một Cửu Quân Dao năm 17 tuổi mà nói, cô với Diệc Minh và Đình Tiện hoàn toàn là hai người xa lạ. Trở về bàn ăn, Đình Tiện khó hiểu nhìn cô gái đối diện đang vui vẻ ăn kẹo dẻo, là loại bọc giấy bạc lúc nãy cô đưa cho hắn. Một loạt câu hỏi kia Đình Tiện đến nửa chữ cũng không nói ra, Mộc Trà thích thú quan sát hắn. Tốt! Nam nhân này cũng thật biết giữ mình, cô bày ra nhiều chuyện như vậy đến một chữ cũng không thấy người ta hỏi chuyện. Nhưng không sao, người biết nhiều sẽ sống không lâu! Mộc Trà cũng rất thắc mắc, nguyên chủ bị mất trí nhớ nhưng tại sao khi nghe tin Diệc Minh cùng Ngu Diêu Diêu ngủ với nhau lại bị đau tim sau đó còn phải ở tring bệnh viện một tháng? Có ẩn tình! Hoặc là đơn giản tác giả đại nhân giở trò để nữ chính có thời gian phát triển thôi! Đơn giản? Đơn giản cái khỉ khô! Đúng là tác giả đại nhân, chỉ cần là nữ chính, chuyện thông thiên hại lí gì cũng có thể làm ra!!
Ăn xong bữa trưa, Đình Tiện đưa Mộc Trà trở lại biệt thự của cô sau đó mới chậm rãi rời đi. Buổi chiều không có nhiều việc, lịch trình dày nhất gần đây là quay bộ phim " Hoạ quốc ". " Hoạ quốc " khởi quay vào cuối tháng, thời gian vẫn còn hơn một tuần, bên quản lí Dương vừa gửi đến cho cô một vài cái mail, nói phải chọn một trong số mấy show thực tế này để tham gia, Mộc Trà xem qua một lượt, quyết định chọn một show thực tế của đài truyền hình hoa quả, là một show thực tế rất hút người coi. Thời gian quay show " Nơi chúng tôi gặp gỡ " là vào hai ngày sau, Mộc Trà quyết định chọn show này cơ bản cũng vì sức khoẻ của nguyên chủ rất không tốt, không thể tham gia mấy show đòi hỏi phải chạy nhảy, vẫn là thôi, tìm một show thực tế nhàn hạ là được rồi! __________ Úi cha, Shuynn lỡ đào nhiều hố quá giờ không biết phải làm sao. Bộ [ Hệ thống: Ông đây là người tốt ] và bộ [ Hệ thống: Nam nữ chính tới solo nào! ] chắc là drop quá ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀) Vô cùng xin lỗi các nàng nhưng Shuynn tính là tập trung vào bộ này trước! Ấy cha, tình hình là sắp thi học kì hai rồi nè, đoán chừng sẽ chậm chạp ra chap mới để tập trung vào học hành trước, nếu có thời gian mình sẽ tranh thủ viết được bao nhiêu thì viết nè (๑´•.̫ • `๑) Lịch cập nhật sẽ thường xuyên diễn ra vào khoảng thời gian từ 23-24h hoặc 4-5h sáng nếu như mình có thời gian rảnh sau khi học hành xong. Tâm sự xíu chớ Shuynn học tự nhiên mà điểm văn cao khỏi cần bàn còn điểm toán phải nói là thấp đến khó tin luôn! Nhưng mà thiệt là không có đam mê với ban xã hội nên phải cố gắng để không bị chuyển nè ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀) Có nàng nào học tự nhiên mà điểm mấy môn xã hội cao khỏi cần nghĩ luonnnn không? Hay có nàng nào học xã hội nhưng điểm tự nhiên cao không? Trời ạ! Lại nói là có nàng nào học lớp 10 không? Ái chà, thảo luận đến văn thì lại nói, có nàng nào thấy hoang mang mở bài của đề văn nào không? Để lại bình luận xuống dưới để cùng nhau học tập nè (◍•ᴗ•◍)❤ Để lại một cái đề văn nào đó để mọi người cùng nghĩ mở bài hoặc nếu Shuynn biết sẽ nhiệt tình bình luận mở bài để các bạn tham khảo thêm. Yêu yêu (◍•ᴗ•◍)❤
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]