Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau
Hiện giờ là vào tháng 9 mùa thu,tức đã 3 tháng kể từ lúc khai máy.Minh Hân và Hàn Như đều rất bận rộn.Hàn Như thì không nói đi,Minh Hân chăm chỉ như vậy làm mọi người xung quanh cũng có đánh giá khác về cô.Những đoạn clip hậu trường cũng giúp Minh Hân cải thiện một chút uy tín trong mắt khán giả.Nhưng cũng vì quá bận nên 2 người không được ở cùng nhau quá nhiều.Đã 1 tuần kể từ lúc tách ra,Hàn Như đang mếu máo muốn gặp lão bà nhà mình.Tuyết Nhi chỉ thở dài,lắc đầu ngao ngáng.Nghệ sĩ của nàng cái gì cũng tốt,nhưng khi nhắc đến vợ lại thiếu nghị lực đến đáng sợ.Nói thế thôi chứ Tuyết Nhi cũng nhớ An lắm rồi,không gặp một tháng không biết lão bà nhà nàng có ăn uống đầy đủ không?Lo quá đi mất.Bên kia nhớ bao nhiêu thì bên này cũng nhớ bấy nhiêu.Minh Hân cũng rất nhớ lão công nhà mình,chỉ biết cắm đầu vào làm việc để quên đi nỗi nhớ,An là trường hợp thảm nhất.Chỉ vài ngày đầu là khóc lóc đòi gặp Tuyết Nhi rồi.Mỗi người mỗi nổi khổ,chỉ mong công việc kết thúc thật mau để có thể về bên người thương. Vài tuần sau,mọi thứ cuối cùng cũng hoàn thành.Đạo diễn Minh Tuyết cực kì hài lòng với hiêu suất này.Vốn cô ước tính sẽ mất 1 năm để hoàn thành,không ngờ chỉ nửa năm đã xong rồi.Vì vậy,cô mở tiệc đóng máy cực inh đình.Cô va nàng đều tham gia..Hàn Như chỉ nói chuyện,uống chút rượu xã giao cho có lệ.Minh Hân thì khác,do có màn thể hiện khá xuất sắc nên được khá nhiều người mời rượu.Minh Hân không thể từ chối,đành tiếp những y rượu được mời.Đến khi hết người mời thì cô cũng đã ngà ngà say.Hàn Như thấy thế vội đỡ cô,lấy cớ đưa cô về nhà rồi chuồn trước. Trên xe Cô mơ màng tựa đầu vào vai nàng ngủ,nàng điều chỉnh tư thế thoải mái nhất cho cô.Bỗng cô mở mắt ra,2 tay vươn lên chạm vào má nàng,sau đó tiến lên hôn đôi môi kia.Nàng ngạc nhiên trước sự chủ động này,nhưng rất nhanh cũng chiếm lại thế thượng phong.Cả hai môi lưỡi triền miên mà quên mất rằng 2 người đại diện đáng thương của mình đang rất ghen tị.An giương đôi mắt ủy khuất nhìn Tuyết Nhi,biểu thị mình cũng muốn làm như vậy.Nàng chỉ có thể xoa đầu An,vỗ về rằng lát nữa khi về nhà sẽ đền bù. Về nhà Hàn Như không nói không rằng bế vội Minh Hân vào nhà.Nàng vẫn còn nhớ những gì cô nói 6 tháng trước.Rằng khi kết thúc quay phim sẽ cho bà một đứa cháu.Nàng bế cô vào phòng,áp cô xuống giường.Trong căn phòng nhỏ,ánh trăng rọi vào 2 thân ảnh mỹ miều.Nàng nhìn cô,cô nhìn nàng.Giờ phút này,cả hai đều rất tỉnh táo.Nhưng giây tiếp theo,họ tự để bản thân sa ngã vào sự hỗn loạn của cảm xúc.Cả hai cuồng nhiệt quấn vào nhau,trao cho nhau những nhớ nhung ấm áp sau ngày dài xa cách.Cô ôm nàng rất chặt,tựa như bám vào một khúc gỗ cứu thân giữa dòng chảy cuồn cuộn của cảm xúc hỗn loạn.Không khí trong phòng càng ngày càng ái muội.Cô thở đã không ra hơi,nhưng không hề muốn dừng lại.Cũng may nàng là một ngưởi tinh tế,nhận ra lão bà nhà nàng mệt thì ngay lập tức khống chế bản thân,lực đạo chậm dần để lão bà thở.Cô thở hổn hển,nhìn nàng dưới ánh trăng.Thật đẹp!Cô nghỉ một chút lại chủ động kéo cả hai vào cuộc triền miên..Hàn Như thở dốc,buông cô ra.Đây là phân đoạn cuối cùng rồi,sau phân đoạn này thì Minh Hân chính thức sẽ lên làm mẹ.Cả hai đã đi xét nghiệm độ thíc ứng.Kết quả phù hợp là 100%.Nhưng nó cũng rất đau.Hàn Như chần chừ,nàng sợ bảo bối đau.Minh Hân thấy nàng chần chừ,chủ động ôm nàng khích lệ:"Lão công,tới đi."Đại não bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ,Hàn Như tiến tới. Sáng hôm sau Minh Hân do trải qua quá trình làm việc mệt mỏi nên phải ngủ bù.Vì đang trong thời gian nghỉ phép nên cũng không ai quấy rầy cô cả.Hàn Như thì tất bật sửa sang lại phòng.Ánh mắt cưng chiều luôn dõi theo bóng người nhỏ bé đang nằm ngủ.Có lẽ vì ánh mắt nóng bỏng của nàng nên Minh Hân cũng dần tỉnh dậy.Hàn Như nhanh chóng tiến lại đỡ cô ngồi dạy.Nàng ôm cô vào lòng,tựa cằm vào vai cô,mỉm cười hạnh phúc:"Vợ ơi cảm ơn em." Cô cười khẽ,xoa đầu nàng,ngạo kiều nói:"Từ giờ chị phải nghe em,không nghe cho ra sofa ngủ."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau