Sau sự cố thì Như Băng chính thức thành con rể nhà họ Cố.Tất nhiên là Như Băng sẽ được ở cùng phòng với Minh Hân,nhưng vì "án phạt" mà ai đó không vui vẻ lắm.Trong căn phòng ấm cúng nhỏ,một người đang yên tĩnh đọc sách còn một người đang ủy khuất nhìn người kia.
"Vợ ơi,sách thú vị đến thế sao?"Nàng mếu máo hỏi
"Đương nhiên,nó khá hữu ích cho kì thi sắp tới đó."Cô thản nhiên trả lời.
"Không thể nào!Chúng ta đã ôn rất kĩ rồi mà!Thầy bảo chúng ta nên nghỉ ngơi lấy sức để tuần sau còn đi thi mà.Nào,bỏ nó ra và ôm chị đi."Nàng đưa đôi mắt ủy khuất như hài tử bị cướp đi món đồ ưa thích,đang cố đòi lại.
Cô thở dài,bỏ cuốn sách xuống đi lại dỗ đứa bé to xác của cô.Như Băng tham lam ngửi mùi hương dễ chịu của ái nhân,lười biếng nói:"Phải chờ 1 tuần nữa cơ,chán quá."Từ khi có án phạt đến nay thì Như Băng đã phải "nhịn" hơn 1 tháng trời rồi,vì vậy nàng đã mong tuần sau sẽ trôi qua thật nhanh để nàng còn hoàn thành việc tân hôn đang dang dở.
Không khí im lặng nhưng 2 người vẫn muốn tận hưởng sự im lặng ngọt ngào này.Cô nhìn nàng,hôn lên đôi môi của nàng.Như Băng cũng tận dụng cơ hội để chiếm hết mật ngọt từ môi cô.Đến khi môi cô sưng đỏ thì mới buông tha.Minh Hân mơ hồ nhưng vẫn cảm nhận cánh tay hư hỏng của ai đó đang sờ mó mình nên đánh vào bàn tay đó.Như Băng ủy khuất rụt tay,thầm ghi nợ sau khi đi thi xong sẽ tính sổ.
ĐẾN NGÀY THI
Cô cùng Như Băng và LInh Quy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-cau-binh-yen/465189/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.