"KHÔNGGGGGG.."An Linh quỳ xuống nơi Minh Hân vừa tan biến,lấy tay vô vọng cào trong không khí mong tìm chút gì còn sót lại của cô.Hai mắt nàng đỏ hoe vì khóc quá nhiều.
"Không!Không thể nào!CHắc chắn có gì đó sai sót.Tại sao lại như vậy?"An Linh vô vọng kêu gào thảm thiết.Người đeo mặt nạ kia từ từ đáp xuống.Cả hai đối mặt nhau.
An Linh với đôi mắt đầy thù hận,đôi tay cầm chặt chuôi kiếm chĩa thẳng về phía người kia.Không nói hai lời,cả hai lao vào giao chiến giữa vùng hư không.Cả hai người chín kẻ mười,không hơn thua nhau là mấy.Nhưng An Linh cảm nhận được,người kia gần như biết tất cả những gì bản thân sắp làm.Nói một cách chính xác,tên kia có thể dự đoán hành động của nàng.Cả hai giao chiến trong vô tận.Không biết bao lâu,cả hai đều đã thấm mệt.Như có cùng chung suy nghĩ,cả hai cùng dừng lại,vận sức vào thanh kiếm,lao thẳng vào nhau.Thanh kiếm của cả hai xoẹt qua nhau,mũi kiếm của nàng đâm trúng mặt nạ của tên kia,còn mũi kiếm tên kia lại đâm trúng vai của nàng.Đòn đánh của nàng có vẻ có tác dụng rất lớn,khiến cho tên kia bị hất văng ra xa.Nàng khụ xuống tại chỗ,tay cầm máu vết thương,nhưng khi nhìn lại tên kia,nàng như chết lặng.
Mặt nạ của hắn vẫn ra từng mảnh,cho đến khi lộ ra vẻ mặt quen thuộc."Minh Hân"
Nàng không tin vào mắt mình,nàng bắt đầu hoảng loạn,bối rối,vô định...Minh Hân thở dốc,sau đó nhìn lạ người kia,nỏ nụ cười lạnh nhạt nói:"Sao nào?,bất ngờ lắm hả?"
An Linh ngây người trước câu hỏi của cô,miệng lấp bấp không nói được gì.Minh Hân lại cười,cười rất lớn,nhưng nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-cau-binh-yen/2366450/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.