Ánh sáng yếu ớt của ban mai lặng lẽ rọi lên 2 thân ảnh đang say trong giấc ngủ.Thân thể cả hai ôm chặt lấy nhau là minh chứng cho một đêm cuồng nhiệt.An Linh là nười tỉnh dậy trước.Nàng thất thần vài giây rồi nhìn ngắm sư phụ đang ngủ.Khóe môi nàng lặng lẽ cong lên.Phải!Tất cả mọi thứ đều nằm trong dự tính của nàng.Chứ đời nào nàng lại để thua một đám đệ tử nhóc nheo kia.Việc nằm ngoài dự định duy nhất của nàng là sư phụ của nàng lại biến chất độc thành xuân dược.Ban đầu nàng chỉ muốn tìm cái cớ để cả hai gần nhau hơn,cũng là cơ hội để nàng thổ lộ.Ai mà biết mọi chuyện lại đi xa đến mức này.
Nàng lặng lẽ đưa tay xoa nhẹ lên má nàng,ánh mắt cưng chiều vô hạn.Không sao!Vậy thì càng có lý do để ràng buộc sư phụ bên cạnh nàng.Ánh mắt của nàng lóe lên một chút tà khí.Nàng từ khi sinh ra đã có tư chất hơn người,thông minh vượt trội.Những công pháp hay linh khí qua tay nàng đều có thể bị hấp thụ rất nhanh.Đó là tất cả những gì người ta tâng bốc cho tố chất trời sinh của nàng.Nhưng có một điều ít ai biết,nàng có thể cảm nhận và hấp thụ cả ma khí.Vì vậy,nàng có thể tu luyện theo hai con đường tùy theo ý thích.Nhưng tất cả luôn phụ thuộc vào vị sư phụ này.Nàng đã từng nghĩ,nàng sẽ có một cuộc sống nhàm chán khi nàng không có hừng thú với tất cả mọi thứ xung quanh.Nhưng khi Minh Hân xuất hiện,mọi thứ lại thay đổi.Cô làm nàng rung động với từng cử chỉ,từng biểu cảm.Từ giây phút gặp cô,nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-cau-binh-yen/2366442/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.