Chương trước
Chương sau
Tên phim: "Anh và em"
Nữ chính: Đường Quả
Nam chính: Kiều Nghiệt
Đạo diễn: Kiều Nghiệt
Nhà làm phim: Kiều Nghiệt
Biên kịch: Kiều Nghiệt, Đường Quả
...
Phim bắt đầu, khóe mắt người xem ươn ướt.
Bộ phim này được quay rất tỉ mỉ, người xem cũng xem rất cẩn thận, cả buổi không có tiếng động.
Phim không có nhược điểm nào, ngày trước Kiều Nghiệt rất nghiêm túc, giờ thì bộ nào cũng đa dạng phong cách.
Đây là một bộ phim rải cơm chó, fan sau khi xem xong phát biểu: "Tôi nghĩ là phim này nên đổi thành, "Cho mọi người xem tôi chiều vợ tôi thế nào"."
"Cũng có thể đổi thành, "Tôi và vợ yêu nhau hàng ngày."."
"Cũng có thể là "Vợ chồng Đường Kiều ngày nào cũng ân ái"."
"Tôi nghĩ là "Cơm chó của đạo diễn Kiều ngập chết tôi"."
"Ai, mệt tâm quá, đây là "Nhật kí chiều Đường Đường của đạo diễn Kiều", thật sự khiến mị chua ghê ấy."
Tuy chua nhưng mà lúc xem, nội tâm của bọn họ vẫn bắn tim bùm bùm bùm; ai có bạn trai cũng mong bạn trai mình học tập đạo diễn Kiều.
Ai không có thì mong rằng sẽ tìm thấy bạn trai như đạo diễn Kiều.
Kết phim là Kiều Nghiệt có được tình yêu của Đường Quả, hai người kết hôn, cả đời hạnh phúc.
Nếu không phải họ xem hết, họ cũng không tin phim này Kiều Nghiệt quay.
Không ngờ là Kiều Nghiệt còn quay phim tình cảm, thậm chí còn quay đến cảm động như thế.
Poster được dán lên, là ảnh cưới của Đường Quả và Kiều Nghiệt; nếu không phải biết hai người vẫn chưa kết hôn, ai cũng nghĩ đây là ảnh cưới thật.
Đây chỉ là váy cưới được mặc ở phim trường thôi, không phải ảnh cưới.
Bộ phim này có chôn một câu đố; Kiều Nghiệt mỗi ngày rời giường sẽ đến phòng Đường Quả và hỏi một câu, "Hôm nay em thích anh một chút chưa?"
"Không có đâu, A Nghiệt, anh phải cố gắng nha." Trong phim, Đường Quả trả lời như thế đến mười mấy lần.
Kiều Nghiệt chỉ cười rồi ôm cô vào lòng, đáp lại, "Ừ rồi, mai anh hỏi lại."
Ánh mắt chăm chú như thế, tuy rằng đơn giản, nhưng vẫn khiến người ta không nhịn được mà rơi nước mắt.
Mãi cho đến kết phim, là một buổi sớm đẹp trời, Kiều Nghiệt lại gõ cửa, "Quả Quả, hôm nay em thích anh một chút chưa?"
Đợi thật lâu, cửa mới mở ra, người bên trong mặc váy cưới xuất hiện; cô cười lên, ôm hắn một cái, "Rồi."
Màn ảnh chiếu hình ảnh người đàn ông đỏ mắt, vội ôm chặt lấy cô, lẩm bẩm, "Tốt quá."
Cả một bộ phim chỉ toàn đường với đường, nhưng người xem vẫn khó hiểu, vì sao ngày nào Kiều Nghiệt cũng hỏi như thế, thật giống như hắn đã làm gì đó sai lầm.
Trên mạng thảo luận vấn đề này, nhưng cả Đường Quả lẫn Kiều Nghiệt không một ai đáp lại, khiến bọn họ sốt ruột đến hỏng.
Bọn họ nghĩ phim này không đơn giản, rồi cẩn thận chụp lại từng bức từng bức một, muốn tìm ra dấu vết; xem nhiều lần rồi, họ lại cảm nhận được rõ ràng ý nghĩa trong tình yêu bình dị ấm áp ấy.
Là hai người bao dung, và trả giá.
Nhưng cuối cùng, vẫn không ai giải được câu đố kia.
Cũng may là Đường Quả cũng được ảnh hậu khiến bọn họ thỏa mãn.
Năm này, Đường Quả ba mươi hai tuổi, cô cong ngón tay, đăng một cái Weibo, "Từ giờ trở đi không quay phim nữa."
Cái Weibo này lại nhấc lên một đợt sóng to gió lớn.
Đối mặt với truy vấn của fan, cô lại đăng một Weibo nữa, "Không muốn diễn nữa, mệt rồi."
Fan: "..."
Người xem cả nước: "..."
Tô Hòa vừa mới quay xong một bộ phim, theo thói quen lấy di động ra lướt Weibo, đột nhiên nhìn thấy mấy cái hot search.
# Đường Quả tuyên bố giải nghệ #
# Không đóng phim #
# Không muốn diễn nữa, mệt rồi #
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.