“Quả Quả, chị có lòng tin không?”
Chu Ý rất căng thẳng, hôm nay là ngày thử vai. Cô nhìn Đường Quả trong bộ đồng phục học sinh, cảm thấy không thể tin được.
Chỉ cần thay một bộ quần áo mà có thể từ yêu tinh hại nước biến thành nữ sinh xinh đẹp.
Nhìn quyển sách trong tay Đường Quả, Chu Ý cứ tưởng là đạo cụ, nhưng không ngờ đó lại là một quyển Olympic Toán học.
Đường Quả giải thích: “Tôi là một người học giỏi như thế, tại sao không thể đọc sách Olympic toán học?”
Được rồi, Chu Ý không thể phản bác.
Nhưng mà… Giả vờ giả vịt cũng được, tại sao phải cầm một quyển Olympic toán học ở đây?
Đúng vậy, có hơn hai mươi người đến thử vai, Đường Quả đến hơi sớm. Quyển này cô vừa mới mua, định ngồi làm mấy câu trong lúc chờ.
Chu Ý: “…”
Nữ thần, Olympic không phải sách dễ làm đâu.
May mà bây giờ hình ảnh của Đường Quả không giống với hình ảnh cô luôn xuất hiện trước mặt công chúng, thế nên nhiều người không nhận ra người đang ngồi làm toán trước mặt mình chính là nữ diễn viên tiếng xấu đồn xa Đường Quả.
“Quá khô khan, thứ tôi cần là một nữ sinh trung học thiên tài chứ không phải một con mọt sách đeo kính bản to.” Thạch Tùng xoa trán, “Tôi muốn quay một bộ phim thanh xuân vườn trường, thời gian là cấp ba. Một kẻ mọt sách khô khan quê mùa làm sao có thể xảy ra xung đột với nữ chính?”
Nữ diễn viên kia hai mắt đỏ hoe, cúi đầu xin lỗi rồi chạy ra ngoài.
“Cậu mà cứ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915252/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.