“Hoa hậu giảng đường, Mã Mậu kia lại tới rồi.” Nữ sinh phía trước liếc nhìn chỗ ngồi Ngụy Việt trống trơn, hôm nay Ngụy Việt đi tham gia thi đấu Olympiad, xin nghỉ một ngày.
Mã Mậu Nhị Trung kia, mỗi lần thừa dịp Ngụy Việt không ở đây, đều sẽ lén lén lút lút tới bên này.
Lúc đầu họ còn cho rằng đối phương là tới tìm Kỷ Tiểu Tư, không nghĩ rằng Mã Mậu công khai tìm Kỷ Tiểu Tư nói vài câu, lại đang lén nhìn Đường Quả.
Sau này cậu ta dứt khoát tới tìm Đường Quả một cách quang minh chính đại, cũng không biết cậu ta có tâm tư gì.
“Hoa hậu giảng đường, cậu cũng nên cách xa Mã Mậu một chút, người như cậu ta rất nguy hiểm.”
Nữ sinh phía trước vừa nói câu này, liền phát hiện Mã Mậu nhìn cô ta với ánh mắt nặng nề, cô ta sợ tới mức vội vàng chạy ra khỏi lớp học.
Đường Quả ăn cơm, nhìn cũng không thèm liếc nhìn Mã Mậu một cái.
“Nếu không thì trưa hôm nay tôi mời cậu ăn đi?”
Mã Mậu nói ra câu nói này một cách ấp a ấp úng, hoàn toàn không có khí thế của lão đại trường Nhị Trung, nếu như không phải có người tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cậu ta bắt nạt bạn cùng trường, họ đều sẽ cho rằng Mã Mậu thay đổi rồi.
Đường Quả nâng mí mắt lên, “Tôi sắp ăn no rồi.”
“Cho dù không ăn,xem một chút cũng được, có thể uống trà hay gì đó....” Mã Mậu nhìn khuôn mặt Đường Quả, trong lòng dâng lên một sự áy náy, “Tôi....trước đây tôi có thể đã thật sự tổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915218/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.