Trước đây ông ta làm những chuyện đó là có mục đích. Bởi vì ông ta nhìn thấy được Đường Quả là một người tiền đồ vô lượng, hơn nữa cũng chán ghét hành vi của Đường Hạo Huy, thương hại Đường Quả.
Không ngờ tiểu cô nương năm xưa bây giờ đã đạt đến trình độ này, thực sự cảm động vô cùng.
Đường Quả càng ưu tú thì ông ta lại càng chướng mắt Đường Hạo Huy.
“Có chuyện này ta muốn nói rõ với Đường trưởng lão. Sau khi tham khảo ý kiến của tất cả các vị trưởng lão, vị trí gia chủ của Đường Hạo Huy đã bị thu hồi.”
Đường Quả mỉm cười: “Tộc trưởng quyết định là được rồi, ta không quan tâm đến chuyện đó.”
Tộc trưởng cũng biết Đường Quả không có tình cảm gì với Đường Hạo Huy, nói không chừng còn rất vui với quyết định này.
“Lần này trở về chủ yếu là để đến thăm tộc trưởng và các vị trưởng bối trong tộc, đa tạ mọi người đã chiếu cố.”
Từ trước đến nay cô luôn là người có ân báo ân, Đường Quả lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho tộc trưởng: “Đây là thứ ta để lại cho Đường thị. Tộc trưởng là một người công bằng, chắc là biết nên đưa cho ai, vậy nên ta xin nhờ tộc trưởng bảo quản nó.”
“Trong đó là những kinh nghiệm điều chế một số đan dược mà ta tâm đắc, tộc trưởng hãy chọn một người có thiên phú không tệ để bồi dưỡng.”
“Đúng rồi, ta chỉ có một yêu cầu, đó là những thứ này nhất định không được rơi vào nhất mạch của Đường Hạo Huy, cho dù là Bạc Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/915170/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.